"Huynh nói đúng, " Linh nhi gật đầu: "Muội cùng với tam đầu quái giao thủ qua vài lần, nhưng mỗi lần đều đứng ở rất xa bắn hắn, Lưu Quang Phá của muội mỗi lần đều có thể bắn nát hai cái đầu hai bên của hắn, nhưng lại không thể bắn nát cái đầu chính giữa, hắn rất cảnh giác, tấm khiên kia thủy chung đều bảo hộ gắt gao cái đầu chính giữa. Mà hai cái đầu bên cạnh bị đánh nát hắn rất nhanh có thể dùng năng lực hồi phục lại, cho nên muội đều là phải tự rút lui." 
"Điểm tốt là, Người Thủ Hộ Phong Ấn sẽ không rời khỏi dòng sông kia, nếu không chúng ta thật là không có đường để trốn." Bạch Vân bất đắc dĩ cười cười. 
"Nói như vậy, chúng ta tối thiểu phải giải quyết hai vấn đề, mới có thể có phần thắng, " Mộ Dung Tiểu Thiên cấp bách cau mày lẩm bẩm. 
"Hai vấn đề?" Bạch Vân cùng với Linh nhi đồng thời hỏi. 
"Thứ nhất, tốc độ của hắn, thứ hai, tấm khiên trên tay hắn." Mộ Dung Tiểu Thiên mặt mày nhăn nhó. 
"Khó a, đáng tiếc thực lực của ta quá yếu, một chút cũng không thể giúp, " Bạch Vân có chút tự trách. 
"Muội không có khả năng giúp đỡ đánh hắn, nhưng lại có khả năng giúp đỡ ở điểm khác, " Mộ Dung Tiểu Thiên mắt sáng rực lên... 
Gần đây tâm tình Người Thủ Hộ Phong Ấn đều rất buồn bực, Tinh Linh Thần Xạ Thủ chết tiệt kia vài lần đánh nát đầu của hắn, nhưng chính mình lại không thể rời khỏi con sông này đi thu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-ten-trom/2312878/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.