"Ha ha..." tiếng cười trong kênh liên minh càng rộ. 
"Mịa nó, mấy thằng ranh này cười đểu cái gì, không phải là cười lúc trước ta ở tân thủ thôn 110, ở trần trồng tồng nhồng chạy khắp đấy chứ" Mộ Dung Tiểu Thiên âm thầm lắc đầu cười, sau đó lại nháy mắt khôi phục lại khí thế chấn nhiếp nghiêm túc nói: "Lôi Đình dong binh đoàn, Chiến Lang dong binh đoàn, Huyết Sắc Mân Côi dong binh đoàn, Thiên Băng thành Trường Phong tám dong binh đoàn tất cả thành viên chính thức, thành viên ngoại vi, ta không cầu mong nhiều, chỉ hy vọng các ngươi trong vòng nửa giờ, ở nơi nào chặt chẽ bám trụ ở nơi đó như đinh đóng cột cho ta, bảo vệ cho ngôi nhà của chúng ta, nửa bước không lùi, xuất ra khí thế của các ngươi đi, xuất ra dũng khí của các ngươi đi, lớn tiếng nói cho ta biết, có thể làm được hay không?" 
"Có thể" 
"Tất thắng! Tất thắng!" 
Tiếng rống chấn động thiên địa rung động toàn bộ khu Hoa Hạ, đánh sâu vào tâm linh địch nhân, giống như sấm sét xông thẳng lên tận chín tầng trời! Mộ Dung Tiểu Thiên trên mặt rốt cục cũng lộ ra nụ cừa vừa ý, mục đích của hắn đã đạt được, hiện tại ý chí chiến đấu của các huynh đệ tỷ muội đã dâng cao, trụ vững nửa giờ tuyệt đối là có thể mà có khi còn lâu hơn thế nữa. 
Nửa giờ sao? 
Vậy là quá đủ rồi. 
Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn theo mái tóc Linh nhi bị gió thổi về phía sau nhẹ nhàng bay múa, đang mỉm cười, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-ten-trom/2312844/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.