1.
Ta chính là cung chủ của phái Vân Sơn, người trong giang hồ nghe đến đã sợ mất mật. Chỉ cần có thù lao đầy đủ, phái Vân Sơn đều có thể ám sát tất thảy.
Không có người nào mà phái Vân Sơn không thể giết.
Nói đúng hơn, không có người nào mà ta không giết được.
Thế nhưng lần này, mục tiêu ám sát lại là Thái tử đương triều. Lúc Thái tử ra bên ngoài vi hành thì bên người cũng có rất nhiều cao thủ. Ngoại trừ ta ra, ai trong phái Vân Sơn cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ lần này. Ta vẫn luôn dùng cái thân phận thợ mổ lợn này, bởi vì mùi máu tươi của lợn cùng máu người sẽ không để người ta nghi ngờ, giảm thiểu được các phiền toái không cần thiết. Nơi gọi là Thôn Bạch Vân này rất nhỏ, cảm giác tồn tại rất thấp, cách Bạch thành cũng rất gần. Không bao lâu nữa, Thái tử sẽ đến Bạch thành, thôn Bạch Vân chính là nơi ẩn thân tốt nhất.
Chỉ là không ngờ tới ta vừa đến không lâu, đã có một tên du côn tới gây chuyện. Nếu như không phải hắn cố chấp đòi đụng vào đao của ta, ta cũng sẽ không giết hắn.
Ngẫm lại thì thanh danh tên du côn này trong thôn cũng tệ hại vô cùng, hắn chết mà không một ai báo quan cả.
Từ miệng người trong thôn, ta còn mơ hồ nghe ra được họ nói ta vì dân trừ hại mà đến đây.
Như vậy thật tốt.
Nếu không phải thê tử của tên du côn đó tự tìm tới cửa, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-qua-phu/2741955/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.