Thiên Tuyết đang đắc ý thì ông lão áo xám đúng gần đó lên tiếng giảng hòa: "Vậy là đủ rồi. Lão già, ngươi lớn như vậy còn đi chấp nhặt cùng 1 tiểu cô nương, mà nàng còn bị thương. Công nhận da mặt ngươi cũng dày lắm !"
Lão ngoan đồng lúc này mới không nói thêm, chỉ hừ hừ mấy tiếng rồi quay sang nói với Thiên Tuyết :"Nha đầu, lần này ta không chấp với tiểu cô nương."
Rồi lão bỗng nhìn đi nhìn lại Thiên Tuyết mấy lần làm nàng khó chịu, ngứa mồm phun ra câu:"Lão ngoan đồng, sao ngươi cứ nhìn ta chằm chằm hả ? Chẳng lẽ ngươi có sở thích luyến đồng ?!" làm lão già tức phụt máu. Còn lão áo xám thì nhịn không đc ha ha cười lớn, còn khoa trương gập cả bụng lại, trên mắt còn.vương vài.giọt nước, chỉ hận không thể giơ ngón tay cái về phía nàng.
Thiên Tuyết cx không kém trừng mắt lại, ngươi có cần khoa trương vậy không, cười cười hở 10 cái răng, có ngày còn bị ung thư vòm miệng đấy (Mèo: méo? có cái bệnh ung thư này hả ?) làm lão áo xám càng cười to hơn.
Lúc này râu lão ngoan đồng cũng không lên xuống như trước nữa, chỉ hừ hừ vài tiếng rồi ngồi vào ghế, rót cho mình chén nước hạ hỏa. Lão nhân áo xám cũng thu lại dáng vẻ vừa nãy, trở lại dáng vẻ nghiêm chỉnh ban đầu. Cuối cùng lão nhân tóc bạc mở miệng thần bí nói :
- Nha đầu, không chấp nhặt vối ngươi. Ta thấy thân thể ngươi cũng không tệ nha….
Thiên Tuyết nhíu mày :
- Cuối cùng ngươi muốn nói cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-nu-phu-tot-dep-nu-chinh-dung-den-gan/85439/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.