Author: Mèo (meoancamam)
Mỗ áo đen nằm bên dưới trố mắt, hắn đánh tiểu cô nương yếu đuối? Nàng mà yếu đuối? Bạch Ngạo Y bên cạnh cũng thấy không ổn, định lên tiếng thì Thiên Tuyết đã phun nước miếng ngàn dặm:
- Áo đen nhà ngươi có biết đánh con gái là tội nghiêm trọng thế nào không? Nữ nhân từ khi sinh ra thể chất vốn không mạnh như nam nhân, họ còn phải thực hiện cái nghĩa vụ người vợ trong miệng cái đám học đòi văn vẻ ngoài miệng đày nho giáo cổ lỗ sĩ của mấy người, quần quật quần quật mỗi ngày, sức khỏe cũng bị hao mòn. Các nàng còn phải sinh con, không khác gì dạo quanh qủy môn quan, mệt mỏi khó khăn mà vẫn phải tiếp tục cái công việc hàng ngày.
Còn cái đám nam nhân mấy người, suốt ngày cứ có cái tư tưởng đầu đội trời chân đạp đất nghĩ mình tài giỏi, trong khi các ngươi được thượng đế ban cho cái thân thể khỏe mạnh, lại toàn cái đám ẻo lả học vẹt, trong bụng đầy thứ kinh sách mà nội tâm đen tối, nghĩ mình cao thượng trong khi các người khác quái gì người thường? Không phải là người yếu ớt công tử bột tiểu bạch thì còn lại toàn cái đám thô lỗ hở tý lại quyền cước động tay động chân. Nghĩ mình khỏe mạnh là khoe khoang chống được trời hả? Suốt ngày coi bản thân như lão đại, ai không nghe lời thì dọa nắm đấm, còn có người đánh đập vợ con, bán con bán vợ cầu vinh hoa.
Nói cho mà rõ, không có nữ nhân thì đám nam nhân các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-nu-phu-tot-dep-nu-chinh-dung-den-gan/3122825/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.