"Dừng lại !"
Thiên Tuyết định chạy đến cứu cô nương kia thì bỗng bị Ngôn Tử Mặc giữ lại, nàng quay đầu khó hiểu nhìn hắn thì hắn đúng ánh mắt ra dấu hiệu cho nàng. Thiên Tuyết nhìn theo thì thấy có một nam nhân đã đứng chắn trước cô nương sắp bị đánh kia.
Thấy thế thì cô cũng thở nhẹ ra, nhưng rồi lại nghi hoặc. Một tiếng hét là từ nàng, tiếng hét kia có lẽ từ nam nhân đó, vậy thanh âm còn lại là của ai ?
Thiên Tuyết đang nghi hoặc thì chỉ nghe thấy giọng nói của Minh :
- Công tử, người đừng ra ngoài. Cô nương đó đã có người giúp rồi. Chúng ta không thể tuỳ hứng được.
- ....Được rồi, ta đã biết. - Mạc Tư Âm nghe thấy thế thì cũng ngồi xuống, xem xét tình huống bên ngoài cùng mọi người.
Chỉ thấy nam nhân chắn giúp cô nương được gọi là Thượng Quan Nhược Diệp kia cầm lấy cây roi đó, giọng nói ẩn ẩn tức giận nói :
" Thượng Quan Nguyệt Linh, muội đang làm cái quái gì vậy ?"
"Ta...Muội...Huynh...Sao huynh lại ở đây ?" Chỉ thấy cô nương đanh đá muốn đánh cô nương kia ngạc nhiên, sau đó có chút sợ hãi nhìn người nam nhân kia.
"Hừ, đáng lẽ ta phải hỏi muội, muội có biết mình đang làm gì không ?"
"Hoàng huynh...muội...muội...tại vì tỳ nữ của nàng ta phạm lỗi nên muội mới muốn trừng phạt, chẳng may nàng ta xông ra thôi !" Thượng Quan Nguyệt Linh lúng túng rồi ném bừa một lý do.
Nhưng lại càng làm sắc mặt của nam nhân được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-nu-phu-tot-dep-nu-chinh-dung-den-gan/3122802/chuong-12-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.