Editor: Tiểu Ly Ly – DĐLQĐ
“Công chúa, Thừa tướng, đã tới rồi.” Xe ngựa dừng lại trước cửa Hoàng Thành, Lục Châu nhắc nhở một tiếng, trực tiếp nhảy xuống.
Trường Hoan phản ứng kịp, tránh khỏi Ôn Nhược Cẩn, đẩy rèm cửa ra, được Lục Châu nâng xuống xe ngựa.
Ôn Nhược Cẩn không biết đang làm gì, cho đến khi Lục Châu sửa sang lại xiêm y cho Trường Hoan, mới vén áo bào lên lưu loát xuống xe ngựa.
Thịnh Xương công công hầu hạ bên cạnh Hoàng Thượng sớm đã đứng đợi, nhìn hai người đi tới, lập tức đến thỉnh an dẫn hai người đi điện Chiêu Dương.
Vừa vào cửa, Ôn Nhược Cẩn liền dẫn Trường Hoan hành lễ với Nhiếp Dục đang ngồi ở trên long ỷ. Sau khi hàn huyên thăm hỏi, Nhiếp Dục mỉm cười mở miệng: “Hôm qua Triệu Quý Phi đã hồi cung, không bằng con đi gặp nàng, sinh thời mẫu phi con có giao tình rất tốt với nàng.”
Trường Hoan biết mẫu gia của Triệu Quý Phi là danh gia ở Giang Nam, tổ phụ Triệu Trừng nắm giữ chức vụ Quan Sát Sứ, quyền cao chức trọng, mà mẫu thân lại là người Thịnh Kinh, mà Triệu Quý Phi và mẫu phi của Trường Hoan chính là quen biết được ở Thịnh Kinh trước khi bà vào cung năm đó.
Bất quá khi Trường Hoan tám tuổi vào cung mới gặp mặt bà, sau đó nàng lại đến Đàm Càng, nếu tính trên giao tình cũng chỉ có một năm quen biết mà thôi.
Bất quá Nhiếp Dục rõ ràng có lòng muốn giúp đỡ nàng, Trường Hoan tự nhiên sẽ không làm mất mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-goc-cay-dao-hoa/2179133/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.