Editor: Tiểu Ly Ly.
Tân xuân đi qua, chính là đến Nguyên tiêu. Trường Hoan ít khi được nhẹ nhàng rảnh rang trôi qua một năm, chỉ ngây người ở Sương Thanh Điện của bản thân, không để ý đến chuyện bên ngoài.
Mấy năm nay ẩn núp trong Đảm Càng, có lẽ đã có thói quen buồn tẻ, cho dù hiện tại đã rất tốt, cũng không hề thích cảnh tượng náo nhiệt này.
Nàng thích một mình ngây người, nếu không phải Lục Châu từ nhỏ đã bồi nàng lớn lên, khả năng ngay cả một người nàng có thể nói chuyện cũng không có.
Năm nay tuyết rơi muộn, vào đông mới vừa rơi xuống một trận tuyết mới, Trường Hoan lôi kéo Lục Châu ở trong sân đắp người tuyết.
Hoàng Hậu coi trọng thể diện chính mình, đối với người mình không thích bà cũng sẽ không công khai chỉnh người, đối với chi phí ăn mặc hằng ngày trong cung cũng sẽ không làm khó dễ. Sương Thanh Điện ít người, chỉ có đại cung nữ Lục Châu, còn có mấy cung nữ ma ma, hai thái giám phụ việc vặt vãnh. Chẳng qua ít người cũng có chỗ tốt, không có nhiều chuyện dơ bẩn như vậy. Trong điện người cũng còn tính nghe lời, không có tâm tư khác thường.
Trước tiên Lục Châu phân phó người chuẩn bị nước ấm, bởi vậy tuy rằng Trường Hoan có bị đông lạnh nhưng vẫn không kiêng nể gì mà nằm lăn trên nền tuyết.
Dù sao đóng cửa, trong vòng tường cao, không có người nhìn thấy được hành vi của chính mình. Qua Nguyên tiêu, đã không có cơ hội náo nhiệt như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-goc-cay-dao-hoa/2179114/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.