Biên tập: Điềm + Lam Ying
Năm Gia Hữu Đại Khánh, hoàng đế Nhung Địch thất bại thảm hại, lại gặp thêm chuyện bất hạnh, trọng thương không qua khỏi. Phế Vương thế tử Cao Vân Nghị phụng di chiếu lên ngôi vị, tướng quốc Quân Mặc Thanh phụ tá nhiếp chính, chỉnh đốn kỷ cương, quân thần bảo vệ quốc thổ, đại pháp tiểu liêm (*),muôn dân an cư lạc nghiệp. Năm tới đổi niên hiệu thành Vĩnh Thái, quốc thái dân an, muôn đời thịnh thế.
(*) Đại pháp tiểu liêm: Chỉ quan lớn trung thành hết mực, quan nhỏ tận tụy với công việc.
Giang Nam, thiên thủy thành bích, thúy phong như thốc (*).
(*) Hai câu này miêu tả phong cảnh hữu tình ở Giang Nam.
Ta buông cần câu xuống, nghiêng đầu nhìn về phía Tấn Vương đang nhắm mắt nghỉ ngơi, mở miệng nói: “Hôm nay sợ là không câu được gì, hay là chúng ta ra chợ mua về đi.”
“Ngươi làm như thế sao dụ được cá cắn câu?” Tấn vương mở mắt ra, ngồi thẳng người cầm lấy cần câu, biếng nhác nhìn ta.
Ta gật đầu nghe chỉ bảo, chờ hắn làm mẫu cho ta xem.
Tấn vương cười nhạt với ta, đứng dậy, tùy ý làm mấy động tác ra hiệu phía sau người.
Mấy ảnh vệ nhanh như chớp không biết chui ra từ góc nào, bóng kiếm lóe lên, trên mặt cỏ đã có mấy con cá còn đang giãy đành đạch.
Tấn Vương nhìn ta với vẻ mặt ‘xin hãy gọi ta là thiếu niên khăn quàng đỏ’ (*),hỏi “Đủ chưa, không đủ thì kêu bọn họ kiếm tiếp.”
(*) “Xin hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-anh-ve/3150431/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.