Biên tập: Lam Ying
Ta nhắm mắt theo đuôi Chiến Thanh.
Đi được vài bước, hắn đột nhiên xoay người lên ngựa, con ngựa đỏ thẫm rảo bước quanh ta. Chiến Thanh túm chặt dây cương, bàn tay tùy ý vuốt bờm ngựa, từ trên cao quét mắt xuống ta một cái, giọng điệu bình tĩnh nói: “Ta phải đi làm chuẩn bị, Chiến Huyền, ngươi đi theo ta rốt cuộc có chuyện gì?”
Ta nghẹn nín, phát hiện mình quả thật không có chuyện gì quá gấp gáp, chỉ cảm thấy trên chiến trường có lẽ gặp một lần sẽ ít đi một lần, nêm muốn nói chuyện với hắn mà thôi.
Chiến Thanh lẳng lặng chờ ta mở miệng, qua hồi lâu, thấy ta vẫn không nói được một lời, rốt cục nhướng mày thở dài, chậm rãi nói: “Lúc chúng ta vừa đến Vương phủ, trong đám hài tử chỉ có ngươi là tỉnh táo nhất, những chuyện đao quang kiếm ảnh (tranh đấu tàn khốc) dường như đều không liên quan gì đến ngươi, mỗi ngày dù mệt chết mệt sống vẫn có thể tốn thời gian đi lấy lòng Lý mẫu nấu cơm, chỉ vì để buổi tối có thể được nhiều hơn một cái chân gà, Lý mẫu đối với ai cũng rất nghiêm khắc, nhưng lại vừa lòng cái bọ dạng đó của ngươi, nói cái vẻ nghiêm túc mỗi lần đấm chân cho bà của ngươi rất giống với đứa cháu của bà —— ta khi đó đã nghĩ, sao lại có một tên đáng ghét như vậy chứ, ngươi sống vui vẻ như vậy, còn ta vất vả chẳng phải là rất nực cười hay sao? Ta cứ hay tìm cớ đối phó ngươi, cảm thấy nếu ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-anh-ve/3150426/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.