(*) nhan khống: chỉ những người yêu thích, chỉ chú trọng đến diện mạo đẹp đẽ của đối phương.
*****
Ngày đó lúc ta và lão Đại cùng nhau trở về, quả thật có nhìn thấy Cao Vân Nghị đứng ở phía xa xa. Nghĩ lại chính là từ lúc ấy, cục nhỏ này thấy lão Đại toàn thân đẫm máu cho nên mới sinh ra bóng ma tâm lý, từ đó về sau hễ thấy lão Đại là thần sắc căng thẳng, vô cùng ngoan ngoãn. Mà hậu quả trực tiếp của việc hiểu lầm này, Tấn Vương cũng nhúng một tay, dứt khoát ném thằng nhóc Cao Vân Nghị với thân phận xấu hổ, lại hay gây chuyện khắp nơi tạm thời giao cho lão Đại.
Đây đáng lẽ ra phải là một câu chuyện dưỡng thành ấm áp, lại bị cục nhỏ não bổ(*) này biến thành một câu chuyện thần quái khủng bố, Cao Vân Nghị rất đau lòng, vì thế Chiến Bạch tốt bụng khuyên nhủ nó: “Ngài xem, ta cũng là do lão Đại nuôi nấng, không thì làm sao có thể khỏe mạnh mà sống đến tận bây giờ?”
(*) não bổ: hay tưởng tượng linh tinh
Cao Vân Nghị mệt mỏi ngẩng đầu nhìn y: “Ngươi trông như vậy ăn đâu có ngon.”
Bởi vì ngày ngày phơi nắng ở biên cương nên khiến cho Chiến Bạch từ một mỹ thiếu niên baby-face trở nên đen thui, giờ mỹ thiếu niên baby-face không khác gì cái bánh nhân đậu vỏ ngoài màu vàng. Dựa theo tiêu chuẩn mỹ thực hoàng gia, cảm thấy không gây được hứng thú ăn uống nào hết.
Vì thế Chiến Bạch bị nghẹn họng, không biết nên đáp lại ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-anh-ve/3150423/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.