Biên tập: Điềm + Lam Ying
Quân Mặc Thanh đi rồi, Tấn Vương cũng tốt bụng tìm cái ghế cho ta ngồi xuống, lại lấy thuốc mỡ bôi vào miệng vết thương cho ta.
Lần đầu tiên tỏ tình lại đến nông nỗi này thật ra ta có chút buồn rầu, ta bị hủy dung, về sau có phải ta chỉ có thể dùng sức quyến rũ tính cách để quyến rũ Tấn tra hay không? Tuy rằng giả vờ cool là thế mạnh của ta nhưng ta vẫn có cảm giác áp lực như núi.
Ta vừa buồn, vừa suy nghĩ về câu nói kia của Quân Mặc Thanh, lại phải suy nghĩ thêm lần nữa, phát hiện lão Đại hình như cũng đánh cược ta và Tấn Vương không thể ở bên nhau… Bản thân hắn lại không có tiền, phỏng chừng là muốn dựa vào sự may mắn của ta mà để kiếm chút tiền dưỡng già.
Vì thế ta càng bi thương.
Tâm tình ta không tốt, nhưng có vẻ tâm tình Tấn Vương đang rất vui. Là một thổ hào (giàu có) lại thuộc phái hành động thần kinh có vấn đề, hắn còn rất nghiêm túc thực hiện chỉ thị của Quân sư phụ, lúc này đang là nửa đêm, yên tâm thoải mái lôi cổ đầu bếp của phủ mình đang nằm trong ổ chăn ấm áp và vòng tay của lão bà dựng dậy, kêu người ta làm hơn mười bát cháo tổ yến đem cho ta tẩm bổ.
Kỳ thật ta cảm thấy người nên được bồi bổ phải là hắn —— nhất là đầu óc.
Hơn mười bát a, sống cả hai cuộc đời (*) cộng lại ta cũng chưa từng ăn nhiều cháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-anh-ve/3150409/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.