Có Du Tử Di trợ giúp, Hoa Vi Nhiên quả nhiên sụp đổ, ở nơi mình đã lăn lộn nhiều năm vậy mà ngay cả chút biến cố cũng không thể trở tay, gông xiềng đeo trên tội y (quần áo của kẻ có tội),sắc mặt vô cùng thảm đạm.
Gã dù sao cũng là một tri phủ, xử trí cụ thể như thế nào vẫn phải báo lên triều đình, nhưng mất đi giá trị lợi dụng, kết cục của gã đã định ra rồi.
Ta phải nói, đáng lắm, ai kêu gã tham ô nhận hối lộ, ức hiếp dân chúng, giết người phóng hỏa, chỗ nào cũng ra tay, làm loạn quan hệ nam nữ, đại đại tiểu tiểu chuyện xấu gì cũng từng làm, dùng sự thật đanh thép đầy đủ chứng minh gã chính là nhân tra trong nhân tra.
Việc ở Phần Châu rốt cục tạm xong một phần, thời điểm chúng ta quay về Ninh An, dân chúng sắp hàng hai bên đường đưa tiễn, được hoan nghênh nhất là Lô Định Vân, ta cũng nhìn thấy vài tiểu cô nương liếc mắt đưa tình với y.
Có điều Lô Định Vân đã gia nhập Cát Hiên Đồng giáo phái, quả thực chính là cả đời không cưới muốn làm Đạt-ma pháp sư, ánh mắt cũng không liếc ngang dọc chút nào, cao quý lãnh diễm vô cùng. Ta nghe thấy y đã từng lén lút bày tỏ với Cát Hiên Đồng về phiền não có quá nhiều fan, hỏi người ta phải làm như thế nào mới có thể khiến đám em gái chán ghét y, Cát Hiên Đồng bình tĩnh trả lời: ngươi cứ biểu hiện như bình thường đi.
… Nhất châm kiến huyết biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-anh-ve/3150392/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.