Hoa Vi Nhiên lo lắng vụ lộn xộn sẽ ảnh hưởng đến mình, lúc này liền đứng ở khá xa, chỉ lạnh lùng nhìn về phía Khuê Văn Các, da mặt bên gò má giật từng hồi, trên trán chảy ra đều là mồ hôi lạnh, sắc mặt cực kỳ u ám. Du Tử Di đứng ở bên cạnh gã, hơi cúi đầu, ánh mắt không có tiêu cự, không biết đang nghĩ những gì.
Thị vệ Hoa phủ dù sao cũng chưa từng được huấn luyện chính quy, cho nên đối mặt với loại tình huống này vẫn là khuyết thiếu kinh nghiệm, mệnh lệnh Hoa Vi Nhiên vừa hạ, đó là dùng củi để lấy củi, dùng lửa để đốt lửa, nhất thời rối ren vô cùng.
Nhưng mặc dù như vậy, nếu ta muốn trà trộn vào kỳ thật vẫn rất khó khăn. Dù sao ta vốn băng sơn mặt than bệnh án đã mười năm, những người tiếp xúc mỗi ngày trừ bỏ bệnh thần kinh thì chính là bệnh tâm thần, bây giờ mà muốn thay đổi triệt để, một lần nữa dung nhập vào trong đại dương mênh mông biển rộng của quần chúng nhân dân, thì quả thực chính là việc khó khăn mà sinh mệnh không thể thừa nhận.
Cũng may bởi vì ta đã tháo mặt nạ mà Tấn Vương đưa mà cảm thấy có chút chột dạ, liền tùy tiện làm một cái mặt nạ da người dán trên mặt che bớt đi khí phách hơn người lộ ra ngoài của ta, lại ẩn núp ở chỗ tối tăm, nhờ có nhân hoảng mã loạn chung quanh mới không bại lộ.
Nhưng Chiến Bạch tuyệt đối không thể làm theo được như vậy, gần đây y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-anh-ve/3150390/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.