Như Quân Mặc Thanh sở liệu, khi chúng ta đến Thượng Dung, Hoa Vi Nhiên liền đem một phần chứng cứ phạm tội của Vệ Đình tri châu Điền Châu Vũ trình lên, cũng tiền trảm hậu tấu sớm đã nhốt người vào đại lao.
Lương nhị hóa vui mừng quá đỗi, định sẽ tỏ rõ oai phong đi thẩm án một lần, ai dè người ta tùy tùy tiện tiện sợ tội mà tự mình thắt cổ chết. Vì thế Tiểu Hầu gia tỏa ra loại khí u ám phiền muộn, yên lặng kéo tay Chiến Bạch tiếp tục du sơn ngoạn thủy trồng nấm đả tương du.
(*) đả tương du: đi mua nước tương/nước mắm -> ý chỉ người đi ngang qua, không quan tâm đến những gì đang xảy ra bên cạnh mình. Ở TQ trước đây, khi muốn mua xì dầu ngta phải mang chai đến cửa tiệm để mua. Cụm từ này phát sinh trong một trường hợp như sau: Có một người MC thực hiện chương trình truyền hình trực tiếp, trong quá trình cần phỏng vấn 1 số người dân, khi MC đó gọi 1 người qua đường và phỏng vấn thì nhận đc câu trả lời là “Đả tương du” rồi người này liền đi mất, ý nói là người đó chỉ đi mua xì dầu mà thôi, ko quan tâm đến việc khác. (nguồn: Tiểu Diệp Thảo)
Ngược lại Quân Mặc Thanh và những nạn dân đều rất vui vẻ, tịch biên nhà của Điền Châu Vũ thu được một đống vàng bạc châu báu tất cả đều sung công, nghe nói mua không ít lương thực chở hết đến vùng bị nạn.
“Trọng điểm không phải là cái này.” Quân phúc hắc nói cười chầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-anh-ve/3150386/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.