Tư duy của Lương Tiểu Hầu gia quá mức huyền diệu, Hoa Vi Nhiên nôn nóng đến độ mồ hôi tuôn như mưa, nhưng đến cuối cùng cũng không nghĩ ra biện pháp ứng phó. Phụ tá Du Tử Di nhà hắn vẫn cứ vân đạm phong khinh mà tới, hiện tại đang ngồi im lặng ở tiền thính, tư thái nhàn nhã một mình uống trà nóng.
Chiến Bạch hôm nay nghỉ ngơi, đến phiên ta đang làm nhiệm vụ.
Nơi chúng ta đang ở bây giờ chính là thuộc tài sản của Hoa Vi Nhiên, cũng không phải vô cùng xa hoa, nhưng đặc biệt ở chỗ tinh xảo độc đáo, ngoài viện có tường trắng bao quanh, đường vào quanh co khúc khuỷu, đi thêm mấy trăm bước, có thể thấy trước sau chỉ có hai khu nhà chính và năm sáu phòng đơn. Bên trong đình viện u tĩnh rộng rãi thoáng mát kỳ thảo tiên đằng mọc qua lớp đá quấn quanh mát hiên, lớp lớp rủ xuống vô cùng đẹp mắt. Giữa đám cỏ cây xanh um lại có dòng suối, uốn lượn bên dưới cây cầu đá phiến trắng, lách mình men theo khu nhà ở tới hậu viện. Đúng là lưu tuyền phát thanh vận, cổ hòe lộng thanh phong, yên tĩnh mà lịch sự tao nhã (*).
(*) lưu tuyền phát thanh vận, cổ hòe lộng thanh phong: suối chảy phát ra âm thanh tựa như tiếng nhạc; cây hòe cổ thụ đưa gió mát.
Ngay đến một chốn dừng chân cũng cần kiệm đơn sơ như thế nhưng rồi khắp nơi lại lộ ra sự chăm chút tỉ mỉ, ta phỏng đoán Hoa Vi Nhiên vì tiếp đãi khách quý Lương Văn Hạo từ Ninh An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-anh-ve/3150380/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.