Edit: VânNhi
Dận Tự cúingười xuống, đôi mắt lạnh lùng trừng mắt nhìn thẳng vào ta, trên mặt hắn khôngnhận ra được là vui hay giận. sau một lúc lâu hắn cười lạnh nói: “ thì ra tronglòng nàng vẫn luôn suy nghĩ như vậy! nàng muốn ta hưu nàng sao?”
Ta nhếchmôi không nói lời nào, hai tay gắt gao nắm chặt chiếc chăn. Dận Tự cười đưa taygõ vào hõm vai ta một cái, ta lập tức cảm thấy hai tay ta không có chút lực,chăn cũng bị hắn kéo ra ném qua một bên. Ta khẩn trương nhìn hắn, hắn đưa taykéo ta tới, dùng một tay nắm chặt hai tay ta, tay kia thì chậm rãi cởi bỏ nútáo của ta. Ta vừa thẹn vừa giận, cố gắng thoát khỏi cánh tay của hắn. Tay hắn tạmthời ngừng lại, cúi đầu cắn nhẹ vào vành tai của ta, nhẹ giọng nói: “ Đừng làmrộn!”
Hơi nóngnhè nhẹ thổi vào lỗ tai ta ngứa ngáy, ta trốn tránh một chút, hắn giống như làmuốn trừng phạt ta nên ở trên vành tai ta cắn một cái, đồng thời tốc độ của taycũng nhanh hơn. Ta cảm thấy trên thân chợt lạnh, áo ngoài của ta đã bị hắn thoátra, trên người ta chỉ còn lại trung y màu trắng. Ta cắn môi, dùng hai tay ôm lấyngực, Dận Tự nhìn thấy trên người ta cũng mặc trung y giống hệt hắn, lại thấyta chỉ cố giấu ngực mà không hề giãy giụa, cười cười buông ta ra, bắt đầu cởidây lưng trung y của hắn. Ta nhân cơ hội này lui trốn về phía sau, ôm lấy chiếcgối che ở trước người.
Dận Tự nhìnthấy bộ dáng như gặp giặc mạnh của ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-minh-tue/2315890/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.