Ta buồn bựcmang theo bọn nha đầu đi ra ngoài, ngồi ở tiểu sảnh uống trà, trong lòng cân nhắc,hay là hắn xem ra ta không thể sinh con? Này cũng không có chuyện gì, dù saoBát phúc tấn chân thật cũng không có ở đây, vậy thì cứ xem chuyện này Dận Tự xửlý thế nào.
Thời giankhông lâu lắm, thì Lâm mama đưa thái y đi ra, vừa đi vừa cho hắn một cái hồngbao.
Thấy Lathái y đi rồi, ta bước vào phòng trong, thấy Nghi phi xanh cả mặt ngồi ở trênghế, ta liền rót cho bà một chén trà nóng: “ Cô cô, chuyện gì mà lại kinh hoàngnhư vậy? chẳng lẽ thực sự con có bệnh gì không thể nói ra sao?” bà tiếp nhậnchén trà uống một ngụm, đặt lên bàn thật mạnh, nhìn ta nói: “ Người ăn ngủ cốc,làm sao có thể nhiễm bệnh? Ta vừa định phụ họa theo bà, thì giọng nói của bàcũng chuyển, có chút nghiến răng nghiến lợi nói: “ Nếu như ngươi có bệnh gì còndễ, nhưng hiện nay… nay…”
Ta trừng tomắt nhìn bà, bà tức giận đến mức cầm lấy chén trà ném xuống đất. Ta hoảng sợ,chỉ thấy bà đi tới cửa, gấp gáp kêu: “ Vân Thu, Ngôn Xuân, các ngươi nhanhchóng đi thỉnh Huệ phi nương nương và Lương tần nương nương tới đây! Nói là tacó chuyện quan trọng!”
Ta phân phócung nữ đem đống mảnh vỡ thu thập xong, lại lần nữa kêu mang trà lên. Nghi phivẫy tay nói: “ Ngươi mang nha đầu ra ngoài trước đi, ta hiện tại thấy ngươi thìliền đau đầu!”
Ta cười thầm,vị này cũng là thuộc gia tộc Quách Lạc La nha, hỉ nộ vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-minh-tue/2315844/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.