Edit: Vân Nhi
Dùng qua cơm chiều, lại cùng Minh Ngọc câu được câu không đánh một lát sáchdạy đánh cờ, thấy nàng mặt lộ vẻ mệt mỏi, liền phái nàng bà vú tôn mẹ hòa bọnnha hoàn đưa nàng trở về phòng đi nghỉ ngơi.
Dùng xong cơm chiều, ta lại cùng với Minh Ngọc câu được câu không đánh cờ,thấy mặt nàng lộ vẻ mệt mỏi, ta liền kêu bà vú cùng bọn nha hoàn đưa nàng vềnghỉ ngơi.
Ta lẳng lặng ngồi ở phía trước cửa sổ, hồi tưởng lại chuyện đã xảy ra banngày. Càng nghĩ, ta càng cảm thấy lòng muộn phiền vì thế lấy giấy mực ra, tựmình mài mực, tĩnh tâm tập viết mấy chữ. Minh Tuệ tuy là biết chữ, nhưng chữviết lại không được tốt lắm. Ta trước đây cũng có luyện qua một thời gian, mấytháng này nhàn rỗi vô sự, ta lại một lần nữa luyện viết, hôm nay thì tính raviết cũng ra dáng rồi.
Lúc trời tối, Bát gia đột nhiên xuất hiện ở trong phòng của ta, ta theo bảnnăng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, chỉ thấy nửa vòng tròn mặt trăng treo trên ngọncây. Không phải mùng một, cũng chẳng phải là ngày rằm.
Nhìn thấy ta động tác của hắn có chút cứng nhắc một chút, lập tức lại làmnhư không có chuyện gì lấy ra vật ở trong tay áo, đưa cho ta nói: “ Đây là doLão Thập cùng với Thập Tứ nhờ ta chuyển cho nàng, nói là tạ lỗi với nàng!”
Ta xem mặt hắn có vẻ mất tự nhiên, cười nói: “ Lời nói này của gia giết ta,bọn họ không có làm chuyện gì sai, thì tạ lỗi cái gì? Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-minh-tue/2315826/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.