Cùng với Hổ ca ca đi bắt cá, đương nhiên, mấy con cá kia đều là do Tiểu Hổ ăn sạch a!
Cá quả là món ngon nhất trên đời, hương vị tuyệt đỉnh!
Cái bụng ăn đến no căng, vỗ vỗ cái bụng nhỏ vài cái, lại để cho Hổ ca ca ôm quay trở về.
Lúc về tới, Lương Lương đã về với Ngọc Đế rồi.
“Lương Lương sao lại đồng ý về với Ngọc Đế a?” Lúc nãy Tiểu Hổ còn thấy Lương Lương rất tức giận mà.
Chủ nhân cười cười, chỉ tay về phía sau tiểu ốc kia, “Các ngươi đến phòng đó xem thì sẽ biết.”
Tiểu Hổ ngạc nhiên, kéo Hổ ca ca cùng đi đến đó nhìn xem.
Sao muốn có câu trả lời lại phải đến sau tiểu ốc đó vậy a!
Sau tiểu ốc là một khoảng đất tuyết, rất trống trải.
Trên mặt tuyết có khắc sâu hai chữ...
Meow ô~~~~ Tiểu Hổ không có hiểu hai cái chữ kia là gì a! Hai chữ kia là có nghĩa gì đây?
“...Hình như là ... “thư tình”.” Tại sao trên đầu Hổ ca ca có thêm mấy đạo hắc tuyến vậy?
Thư tình? Vậy chắc là một thứ rất đẹp rất mỹ rồi!
Không phải sẽ có rất nhiều nội dung sao? Sao trên mặt đấy chỉ có hai chữ này vậy?
Không nghĩ tới Ngọc Đế ngoại trừ việc nói chuyện ngắn gọn ra, ngay cả viết cũng phải súc tích như thế...
Hay là, Ngọc Đế chỉ biết có hai chữ này, cho nên mới viết ít như thế?
Meow ô~~~~ Tiểu Hổ nhìn chung quanh một lần nữa, không còn chữ gì khác a!
Lương Lương chắc là không phải bị hai chữ này lừa quay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-meo-con-khong-phai-ho/1457149/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.