[Bà mẹ tốt: Bùi Thần, em có thể mang Mặc Mặc ra rồi.]
An Tưởng nhắn tin cho Bùi Thần xong ngồi ở ghế nghỉ trước khu vui chơi yên lặng chờ.
Rất nhanh, Bùi Thần cùng An Tử Mặc xuất hiện trước mặt cô.
"Chị An Tưởng bàn bạc xong rồi ạ?"
Cô không trả lời, đi đến quán bán kem ở bên đường mua một cây kem rồi để vào trong tay An Tử Mặc, cúi lưng xuống dỗ cậu: "Mặc Mặc con ngồi đây ăn kem, mẹ cùng anh nói chuyện riêng một lát được không?"
An Tử Mặc im lặng không nói gì, nhận kem xong nhảy lên ghế nghỉ ngồi, đung đưa chân nhỏ, thỉnh thoảng liếc nhìn qua hướng hai người bọn họ.
An Tưởng lôi Bùi Thần đến đứng ở một chỗ khác, xác nhận An Tử Mặc sẽ không nghe thấy hai người nói chuyện, thần sắc An Tưởng khác hoàn toàn so với bình thường, trong ánh mắt lộ ra vài phần nghiêm túc.
"Chị, chị An Tưởng, chị định nói gì với em ạ?" Bùi Thần bỗng cảm thấy bất an, rụt cổ lại, đôi mắt phượng xinh đẹp lộ ra vài phần thấp thỏm.
"Bùi Thần, em là một đứa trẻ tốt." An Tưởng nhìn cậu, nghiêm trang nói ra những lời này.
Bùi Thần nghe xong cũng không vui vẻ, trực tiếp há hốc mồm.
Lực sát thương của câu "Em là một đứa trẻ tốt" không kém gì câu "Em là người tốt".
Trong phim truyền hình nữ chính từ chối người qua đường hay nam phụ đều là dùng lời này!
"Cái này, chị có ý gì?"
"Chị biết em muốn giúp chị." An Tưởng rũ mi xuống, ánh mặt trời chói chang chiếu lên tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-me-than-dong/436417/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.