Chuyện khó chịu hơn còn ở đằng sau.
An Tử Mặc phát hiện dù mình làm cái gì đi chăng nữa thì cậu cũng chẳng thu hút nổi sự chú ý của An Tưởng. Cô coi mình như một cô giáo đúng nghĩa, ngoài dạy cậu một cộng một bằng mấy, làm cho cậu một bữa cơm trưa thì cô không làm thêm hành động nào khác nữa.
Không hỏi han quan tâm, nhìn như gần gũi nhưng lại vô cùng xa lạ.
An Tử Mặc cảm thấy rất khó chịu.
Ngày trước mẹ cậu rất yêu thương cậu, mẹ còn từng nói sẽ mãi mãi không rời bỏ cậu, nhưng mà bây giờ mọi thứ lại hoàn toàn ngược lại. Mẹ cậu quên hết tất cả mọi thứ, sau khi biết được sự thật cũng không nhìn cậu bằng ánh mắt đầy nuông chiều, chăm sóc cậu cẩn thận như trước nữa.
Mẹ chẳng yêu cậu chút nào.
Tâm trạng của An Tử Mặc như rơi xuống vực sâu.
Cậu bắt đầu mất ngủ, lúc nào cậu cũng cảm thấy khó chịu, ban đêm không ngủ được thì toàn lấy điện thoại ra xem video trong đó để bình ổn cảm xúc của mình. Thỉnh thoảng cậu bị chìm sâu trong ác mộng, trong đó cậu nhìn thấy kiếp trước của mình, cũng nhìn thấy hình ảnh An Tưởng tiều tụy, mất hết sức sống nằm trên giường bệnh.
Cậu không biết yêu là gì, không biết hiếu thảo là gì, cũng không biết làm thế nào để thể hiện tình cảm với An Tưởng, để cô yêu thương cậu giống như trước kia.
Tất cả cảm xúc của An Tử Mặc đều bị cậu giấu chặt dưới đáng lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-me-than-dong/3505962/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.