An Tưởng về phòng rửa mặt rồi đi ngủ luôn. Cô ngủ một mạch đến tận sáng hôm sau. Người giúp việc mang một hộp đồ chuyển phát nhanh để vào phòng của cô. Đó là đồ từ An gia gửi tới, bên trong có giấy tờ tùy thân của An Tưởng cùng thẻ ngân hàng. Không chỉ vậy trong đó còn có hai tờ giấy chứng nhận sở hữu nhà cùng chìa khóa phòng.
Đang lúc An Tưởng ngơ ngác nhìn đống đồ đó thì cô nhận được điện thoại.
Là An Ngạn Trạch.
Vẻ mặt An Tưởng hiện lên nhiều cảm xúc lẫn lộn. Cô nhận điện.
“Em nhận được đồ chưa?”
An Tưởng nhỏ giọng ừ một tiếng.
Giọng điệu An Ngạn Trạch từ tốn nhẹ nhàng, không khác gì bình thường: “Không phải em bảo muốn dời hộ khẩu sao? Bây giờ em cầm giấy chứng nhận thân phận tới cửa đồn công an, anh đứng đây chờ em.”
“Anh Trạch…” Tâm trạng An Tưởng càng phức tạp hơn, cô không biết nên nói gì cho phải.
Đầu bên kia điện thoại, An Ngạn Trạch cười khổ hai tiếng: “Tưởng Tưởng, anh sẽ không bám lấy em. Nếu em quyết định rời khỏi An gia, anh sẽ đồng ý. Nhưng em là một cô gái, cứ ở chỗ Bùi Dĩ Chu cũng không hay, vì thế sau khi dời hộ khẩu xong thì em đến ở căn phòng anh chuẩn bị cho em đi.”
“Vâng, thế bây giờ em qua.”
An Tưởng ngắt điện thoại, chui ra khỏi chăn đi vào nhà vệ sinh.
Khuôn mặt trong gương vẫn tái nhợt như bình thường. An Tưởng nhanh chóng rửa mặt, sửa sang lại sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-me-than-dong/3505959/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.