Chậc.
Ta quả nhiên đã chết.
Quả nhiên.
Ừm.
Đúng là chơi ngu lấy tiếng mà.
Vì sao ta chết ư? Thì vì… thôi không nói đâu, nhục lắm.
.
.
.
Định mệnh, cái đ*o gì ồn thế? Chết cũng không yên là sao?
- Lão gia, dù sao Liên nhi cũng là nữ nhi của người kia mà, hà cớ gì mà người quá đáng với nó như thế! Liên nhi và tứ hoàng tử là thanh mai trúc mã, không tránh khỏi nảy sinh tình cảm, dù con bé có quá phận, chàng cũng không thể gay gắt như vậy!
- Hừ, hôn sự tất thảy đều do phụ mẫu, thân là nữ nhi mà không biết phép tắc, dám trái lại sự an bài của ta, làm ta mất mặt trước gia đình thông gia. Cũng không hiểu an phận, còn chỉ định suốt đời chỉ nguyện lấy tứ hoàng tử, liệu có còn coi ta ra gì hay không? Là nàng quá cưng chiều con bé, nên nó mới ương bướng như vậy! - Nam nhân đang nói dường như rất tức giận, có thể nhận ra được sự uy nghiêm trong giọng nói.
Nữ nhân có chất giọng mềm mại thanh thúy nghe được vậy liền khóc, dù sao ta cũng nghe được những tiếng nức nở rất nhỏ. Trời ơi, ồn chết mất!
- Quả nhiên… chàng chưa từng quan tâm đến mẫu tử thiếp. Liên nhi dù sao cũng là con của một con người như thiếp, chàng có từng để con bé sống cuộc sống nên có đâu chứ! Trong mắt chàng ngoài Linh nhi cùng Hạo nhi ra thì đâu còn ai khác. Thiếp vì chàng mà rời bỏ quê hương, chàng ngày đó nói gì với thiếp, đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-ma-vuong-di-gioi-sinh-ton-ky/176304/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.