Vừa đi không xa, Cao Lãng có chút nhàm chán, thì thấy phía trước có ồn ào. Đi đến đó, Cao Lãng nhìn thấy trong trung tâm là Cao An An cùng một thiếu niên khác. Trên trang phục của thiếu niên thì đó là người Hạ gia. Hạ Long, con trai độc nhất của gia chủ Hạ Gia, vô cùng được cha mình sủng ái. Cậy gia tộc mình có quyền mà suốt ngày đi trêu hoa ghẹo nguyệt, ức hiếp con gái nhà lành. Thanh niên tuổi khoảng hai mươi, bộ dáng có chút anh tuấn, bất quá sắc mặt có chút trắng nhợt, đôi mắt như bốc lửa nhìn chằm chằm vào thanh xuân thiếu nữ, trong ánh mắt, không che dấu ái mộ.
"Ha ha, An An tiểu thư, ngươi đến phường thị để mua thứ gì? Đúng lúc tại hạ cũng đang nhàn rỗi, không bằng chúng ta cùng đi mua sắm đi?" Trong lòng thầm hít vào một hơi, nụ cười trên mặt Hạ Long càng nồng , sáng lạn mà ôn hoà, phối hợp với thân phận và tướng mạo của thanh niên, đã từng giúp hắn mấy lần ôm được mỹ nữ về nhà. " Hạ Long thiếu gia, ta đã nói rồi, ta còn có chuyện! Ngươi có thể tránh ra được không?" An An cái miệng nhỏ nhắn hơi nhếch lên, giọng nói bình thản không có chút giao động. Bị Cao An An cự tuyệt thẳng thừng, Hạ Long khoé miệng hơi giật giật, nhưng nụ cười trên mặt vẫn như cũ không thay đổi, thò tay vào trong ngực tìm tòi một hồi, cuối cùng rút ra một cái vòng tay, vòng tay có màu xanh lam nhạt, ở chỗ nối của vòng tay có treo một cái ma tinh màu tím được mài thành hình tròn, ánh sáng màu tím từ đó nhè nhẹ toả ra, xem ra, chiếc vòng tay được chế tạo đẹp đẽ này, rất là xa xỉ. "Ha ha, An An tiểu thư có việc, Hạ Long ta mà ngăn trở là có chút làm khó tiểu thư rồi." Hạ Long cẩn thận cầm chiếc vòng tay, ân cần cười nói: "Đây là một chiếc vòng tay mộc linh ta mới đắc ý mua được ở phường thị, tuy không thể coi là vật quý trọng gì, nhưng trên vòng còn có một cái mộc thuộc tính ma tinh cấp một, giúp ích rất nhiều cho việc phục hồi linh khí, An An tiểu thư bây giờ vẫn chưa đạt đến Linh Hải Cảnh, chiếc vòng này đối với tiểu thư mà nói, quả thực là vật trang sức rất tốt, một chút thành ý, An An tiểu thư không nên cự tuyệt." Nhìn hành động của Hạ Long, đôi mi thanh tú của An An lại nhíu lại, trong lòng thực sự có chút không biết phải làm thế nào với tên mặt dày này. Vừa định cự tuyệt, chuẩn bị đưa tay ra xuất thủ, một bàn tay nhanh chóng nắm lấy tay nàng. Bàn tay bị nắm, An An giật mình, tích tụ linh khí trong lòng bàn tay, định giằng ra. Một tiếng "Hừ" nhẹ của thiếu niên xuất hiện, khiến An An nhẹ nhàng thở ra không giằng ra nữa. Mắt khẽ đảo, nàng nhìn thấy Cao Lãng xuất hiện sau lưng mình, đồng thời thấy khuôn mặt khó chịu của Hạ Long. "Hạ Long thiếu gia, ý tốt của ngươi, An An xin nhận, chiếc vòng tay này, ta thay An An nhận hộ nàng." Cao Lãng mỉm cười nhìn Hạ Long nói. Bàn tay nhanh chóng xuất thủ, giật lấy chiếc vòng tay trên tay Hạ Long, khiến Hạ Long và cả An An đứng đằng sau đều ngơ ngác, chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Đút chiếc vòng tay vào trong ngực, Cao Lãng vì trí thông minh của mình mà thêm điểm tán. Hắn còn lo lắng tìm kiếm viên mộc hệ yêu hạch cấp một đâu, lần này thì hay rồi, người ta tự đưa tới cửa. Hạ Long ngẩn ra, hắn nhận ra Cao Lãng, tên thiếu niên phế vật của gia tộc. Nhìn thấy Cao Lãng, hắn còn tưởng Cao Lãng đến phá hoại bầu không khí tình cảm của mình và An An tiểu thư đâu. Thế nhưng Cao Lãng lại nhanh chóng giật lấy chiếc vòng tay của hắn, tưởng chừng như sợ hắn đổi ý vậy. Hạ Long nhẹ gật đầu, trong lòng có chút đắc ý. Xem ra tên thiếu niên nổi danh phế vật này có vẻ biết điều. Đắc ý chưa được bao lâu, Hạ Long lại nhìn thấy Cao Lãng đút chiếc vòng tay vào ngực mình, hắn đứng ngẩn ra. Tên phế vật này là có ý gì? Hắn không phải nên đem vòng tay đưa cho An An tiểu thư sao? Tỉnh ngộ, Hạ Long nhận ra mình bị trêu đùa, trong con mắt loé lên vẻ tức giận, ngột ngạt nói: " Cao Lãng, vòng tay này là ta đưa cho An An tiểu thư, nếu lấy cũng là nàng lấy, ngươi cầm của nàng là có ý gì." " Ta thay nàng nhận lấy a." Cao Lãng cười vui vẻ, nhờ có Hạ Long, hắn bớt đi được sáu, bảy trăm kim tệ a. Hạ Long tức giận, nhưng có Cao An An ở đối diện, để bảo trì phong độ của mình, hắn đành phải nở một nụ cười với Cao Lãng, trong lòng thì nguyền rủa hàng trăm lần: "Cao Lãng, ngươi không nhìn thấy An An tiểu thư trên người không đeo một món trang sức gì hay sao? Ngươi chẳng lẽ không muốn một món đồ trang sức nho nhỏ tô điểm thêm vẻ đẹp của An An tiểu thư hay sao?" Hai câu hỏi khó Hạ Long hỏi Cao Lãng, nếu Cao Lãng bảo không, An An chắc chắn sẽ ghét hắn, nếu Cao Lãng bảo có, hắn bắt buộc phải đem chiếc vòng tay đưa cho An An. Nghe được câu nói của Hạ Long, Cao An An cũng quay đầu nhìn về phía Cao Lãng. Mặc dù biết Hạ Long đang làm khí Cao Lãng, nhưng nàng cũng muốn biết Cao Lãng sẽ lựa chọn như thế nào. Hạ Long cười lạnh, ta muốn xem ngươi chọn quyết định ra sao? Cao Lãng bất đắc dĩ, thở dài một hơi, quay đầu nhìn An An nói nhỏ:" Chờ ta một lúc." Sau đó bước ra chỗ một quán tạp hoá vỉa hè cách đó không xa. Tiện tay nhặt lấy chiếc vòng tay xinh đẹp nhất trong đống hàng, rồi ném cho người bán mười kim tệ, số tiền này so với giá trị thực của vòng tay cao hơn rất nhiều. Chiếc vòng tay của Hạ Long có viện mộc hệ yêu hạch mà Cao Lãng cần, vì thế không đưa cho An An được, nhưng hắn có thể đưa cho An An chiếc vòng tay khác a. Cao Lãng cầm chiếc vòng tay cho An An, đấy chủ là một chiếc vòng tay phổ thông màu lục nhạt:" Đây, cho ngươi, món đồ trang sức này đủ để tô thêm vẻ đẹp của muội." Hạ Long há hốc mồm nhìn toàn bộ quá trình mua vòng tay của Cao Lãng, nhìn thấy chiếc vòng tay chỉ là hàng vỉa hè, hắn phì cười trào phúng Cao Lãng:" Cao Lãng, món đồ vỉa hè này ngươi cũng dám tặng cho An An tiểu thư, ngươi không cảm thấy mất mặt sao?" Chiếc vòng tay của Cao Lãng chỉ là hàng vỉa hè, so với chiếc vòng tay có mộc hệ yêu hạch của Hạ Long. Chênh lệch khác nhau một trời một vực, An An chẳng lẽ lại lấy món đồ rách nát đó của Cao Lãng hay sao. Không để ý đến sự châm chọc của Hạ Long, Cao Lãng giật giật tay của An An đang ngẩn người nhìn chiếc vòng tay của hắn, có chút không kiên nhẫn nói: "Rốt cuộc ngươi có muốn hay không? Dù sao thì ta cũng chỉ mua mất mười kim tệ mà thôi." "Ha ha ha…" Nghe Cao Lãng nói, không chỉ Hạ Long mà ngay cả bọn thuộc hạ của hắn cũng trào phúng cười rống lên. Nhưng mà bọn chúng không cười được bao lâu thì bỗng dừng lại, tiếng cười như bị nghẹn lại ở cổ, tất cả há hốc mồm ra. Thiếu nữ vốn đang ngẩn người ra bị hành động của Cao Lãng đánh thức, hai tay như là không tự chủ được mà giật lấy vòng tay từ tay Cao Lãng, đến lúc vòng tay ở trong tay mình rồi, An An mới hồi phục tinh thần, hành động của chính mình hình như quá vội vàng. Bộ mặt xinh đẹp trắng nõn ửng đỏ lên, có điều An An sau một thoáng ngượng ngùng, liền vội vàng đeo vòng tay lên cổ tay trắng muốt của mình, ngẩng đầu nở một nụ cười duyên dáng thanh nhã với Cao Lãng: "Cảm ơn Cao Lãng ca ca." Vẻ mặt có chút không tự nhiên nhìn Cao An An đang lộ ra tư thái của một thiếu nữ bình thường trước mặt Cao Lãng, Hạ Long trên mặt lộ ra vẻ ghen tỵ, cười khan nói: "Ha ha, không nghĩ tới sở thích của An An tiểu thư lại khác người như vậy, xem ra ta tính nhầm mất rồi." Sau đó Hạ Long quay đầu sang nhìn lấy Cao Lãng, quát lạnh:" Cao Lãng, nếu An An tiểu thư đã nhận chiếc vòng tay của ngươi rồi. Vậy thì mau trả lại chiếc vòng tay mộc hệ yêu hạch của ta đây." Cao Lãng nở một nụ cười tươi với Hạ Long:" Hạ Long thiếu gia, chiếc vòng đó ngài không phải tặng cho An An tiểu thư rồi hay sao?" " Ta tặng cho nàng chứ không phải cho ngươi, ngươi không được cầm lấy, trả lại cho ta." Hạ Long tức giận, xem ra Cao Lãng không có ý định trả lại hắn. " Đồ của An An, ta thay nàng cầm hộ a. Có vấn đề gì sao?" Cao Lãng vẫn cười, không có vì lời nói của Hạ Long mà bị chọc giận. " Ngươi…" Hạ Long khoé miệng run rẩy một trận, nắm tay nắm chặt run lên nhè nhẹ, ánh mắt âm độc hung hăng trừng mắt nhìn thiếu niên vẻ mặt bình thản trước mặt. Hắn bị sự vô sỉ của Cao Lãng khiến không nói được nữa. Cao An An đứng sau Cao Lãng nghe được cuộc nói chuyện thì phì cười, sau đó giật mình lấy tay che miệng, khuôn mặt nín nhịn đỏ bừng lên. Một đám thuộc hạ phía sau Hạ Long thấy thiếu chủ vẻ mặt khó coi, liền hiểu ý từng bước tiến tới vây quanh hai người, ánh mắt nhìn vào hoàn toàn không có chút ý tốt nào. Ở trong khu buôn bán người đi lại không ít, xung đột xảy ra khiến không ít kẻ tò mò đi tới xem, dù sao hai người đều có chút thanh danh ở Phong Vũ thành , Cao Lãng nổi danh là bởi vì cái tên phế vật của hắn, còn Hạ long thì lại là một tên thiếu gia phong lưu chuyên bội tình bạc nghĩa, tuy thanh danh không được tốt, nhưng cũng có thể tính là hai người nổi tiếng. Nhìn một loạt hành động của đối phương, Cao Lãng nhíu mày, chợt nhớ ra cái gì đó quay đầu lại, đối với chỗ khu buôn bán sau lưng mình cười nhẹ một tiếng. Nhìn thấy hành động của Cao Lãng, người của Hạ Long tò mò quay đầu lại, liền thấy đội hộ vệ của khu buôn bán do đội trưởng Cao Tiền chỉ huy với khí thế hung hăng đi tới. Cao Tiền mang theo đội quân hộ vệ rất nhanh chạy tới, bàn tay vung lên, dám hộ vệ dưới tay nhất thời hung hăng kiềm chế đám thuộc hạ của Hạ Long, trong khoảng thời gian ngắn, hai bên có chút khẩn trương giương cung bạt kiếm. " Có chuyện gì vậy?" Đến phía sau Cao Lãng, Cao Tiền đầu tiên là nhìn lướt qua bọn người Hạ Long đối diện rồi quay sang Cao Lãng cười hỏi. Cao Lãng mỉm cười, nhìn khuôn mặt khó coi của Hạ Long, chậm rãi nói: " Hạ Long thiếu gia, nơi này là địa bàn của Cao gia, ngươi nghĩ lúc này có thể động thủ?" Hạ Long ánh mắt có chút kiêng kị,sau đó quay đầu đối với Cao Lãng cười lạnh nói: "Ngươi chẳng lẽ chỉ biết dựa vào thế lực gia tộc? Nếu ngươi là nam nhân liền cùng ta tỉ thí công bằng." "Ngươi muốn nói với ta tỉ thí công bằng?" Cao Lãng hài hước nhìn Hạ Long nói. Hạ Long cười lạnh một tiếng, khiêu khích nói: "Đúng vậy, ngươi có dám hay không?" Nhìn vẻ mặt khiêu khích của Hạ Long, Cao Lãng vẻ mặt có chút bất đắc dĩ thở dài,tay sờ trán. Một lát sau ngẩng đầu lên, khẽ nhún vai,vẻ mặt thành thực nói: "Hạ Long thiếu gia,ta hỏi chút vấn đề, ngài năm nay bao nhiêu tuổi?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]