Chương trước
Chương sau
Nhẹ thở ra một hơi dài, Dị Mặt Ngựa mỉm cười:" Một nửa Thổ Địa Chi Tinh nằm trong tay chúng ta. Vậy coi như Nạp Lan gia tộc muốn bồi dưỡng Chiến binh bất tử, cũng là một vấn đề khó khăn."
" Phải."
Chuyển Luân Vương nhẹ giọng:" Chỉ với vài người Địa Cung đã phá vỡ được âm mưu bồi dưỡng tồn tại hàng trăm năm này. Vậy mà Nạp Lan gia tộc còn vọng tưởng sẽ kinh động đến những kẻ đó. . ."
" Nếu những kẻ đó bị kinh động đến, thiệt hại sẽ còn lớn hơn nhiều."
" Thiệt hại như thế này. . . Không có hơn trăm năm ngủ đông, Nạp Lan gia tộc đừng hòng khôi phục như lúc trước." Dị Đầu Trâu nhếch miệng.
. . .
Biên giới phía Đông Tam Thanh Vực.
Cao Lãng khoanh tay dựa lưng trên một gốc cây, nhắm mắt dưỡng thần.
" Tử Văn, tổng kết." Cao Lãng nhẹ giọng.
Tinh. . .
Toàn bộ tài nguyên thu thập bên trong Pháo đài đang được tổng kết.
437 vật phẩm Hoàng giai. . . Nhận 4370 điểm năng lượng.
65 vật phẩm Huyền giai. . . Nhận 6500 điểm năng lượng.
6 vật phẩm Địa giai. . . Nhận 6000 điểm năng lượng.
Thanh toán nhiệm vụ phụ tuyến 1, giết 43 Linh Đan Cảnh. . . Nhận 4300 điểm năng lượng.
Thanh toán. . . 21170 điểm năng lượng.
Điểm năng lượng hiện có, 59504 điểm năng lượng.
" Xong, lần này lỗ lớn." Cao Lãng cắn răng.
Vốn nghĩ thu thập toàn bộ tài nguyên bên trong Pháo đài sẽ có thể giúp hắn gỡ lại số vốn tiêu hao, nhưng tài nguyên hắn thu thập được sau đó liền bị đem đưa cho Địa Cung, chỉ được phép nhận một phần nhỏ trong đó.
Số lượng vật phẩm tuy có vẻ nhiều, nhưng sau khi Cao Lãng thanh toán cho hệ thống, nhận lại còn không bằng giá trị hắn dùng mua nhẫn Trữ vật Thiên giai.
Tuy nhiên lần làm nhiệm vụ cho Địa Cung này, không hẳn Cao Lãng không có lời.
Dị Bạch Vô Thường đã cho đám người bọn hắn một suất đi vào bên trong bí cảnh bí ẩn của Địa Cung.
Khu vực đó vô cùng kín đáo, ngoài cao tầng Địa Cung ra, không ai biết vị trí của nó. Cũng chỉ những người Địa Cung được Hoá Thần Cảnh Địa Cung cho phép mới được đi vào.
Bên trong bí cảnh đó có tài nguyên giúp tăng khả năng tiến giai lên Nguyên Anh Cảnh cường giả.
Đáng tiếc Cao Lãng mới đang chỉ là Linh Đan Cảnh bát trọng, hắn cần phải đột phá lên Linh Đan Cảnh cửu trọng mới có tâm tư đi vào bí cảnh.
" Ta cần phải cảnh báo cho ngươi sớm. Nhiệm vụ chính tuyến 2, trong vòng ba năm trở thành thành viên vòng trong của Địa Cung sắp kết thúc. Nếu một tháng nữa chưa hoàn thành nhiệm vụ, vậy chuẩn bị tiếp nhận sự trừng phạt của hệ thống đi." Tử Văn đột nhiên vang lên nhắc nhở.
Cao Lãng hơi giật mình, nhanh chóng cẩn thận kiểm tra, sau đó cười khổ.
Nhiệm vụ này, hắn chắc chắn không kịp hoàn thành rồi. Đành phải chuẩn bị chấp nhận sự trừng phạt của Tử Văn thôi. . .
" Nếu ta nhớ không nhầm, trừng phạt hình như là chấp nhận mười ngày bị phong ấn trở thành người bình thường. Không có một chút xíu cảm nhận linh khí nào?" Cao Lãng hỏi.
" Phải. . ." Tử Văn mỉm cười.
" Trong vòng mười ngày, ngươi không những bị mất toàn bộ tu vi trở thành người bình thường, thậm chí là cả thể xác cũng giống như vậy. Dù chỉ là một tên Linh Khiếu Cảnh nhị trọng, cũng có thể dễ dàng giết được ngươi."
" Đây là một khoảng thời gian nguy hiểm, nhưng nếu ngươi vận dụng tốt, cũng có thể coi là kỳ ngộ."
" Nói như thế nào?" Cao Lãng hỏi.
" Ngươi có biết đến hoá phàm?" Tử Văn nói.
" Đã từng nghe qua, nhưng chưa hiểu tường tận." Cao Lãng lắc đầu.
Tử Văn khẽ mỉm cười:" Cảnh giới càng lên cao, tu luyện càng khó khăn. Đó là thường thức. Muốn tăng tốc độ tu luyện, bao gồm rất nhiều yếu tố."
" Khả năng tu luyện: tư chất, thiên phú,. . .và cả tâm cảnh: cảm ngộ, ý chí, kiên trì,. . . Hoá phàm nằm trong tâm cảnh. Nó giúp ngươi định hình được các yếu tố cơ bản của cơ thể, sự quan sát và cảm ngộ một sinh mạng đối với thế giới này, nơi đã sinh ra nó."
" Chỉ đến khi ngươi hiểu được một phần nhỏ sinh mệnh bên trong thế giới, từ đó ngươi mới có thể từng bước nắm vững những cái to lớn hơn chính là bản chất của thế giới này."
Cao Lãng hoang mang lắc đầu:" Ngươi nói từ nãy giờ, ta nghe không hiểu."
" Ngươi hiểu mới lạ." Tử Văn buột miệng.
Hắn là nhờ có hệ thống in sẵn trong đầu nên cái gì cũng biết. Cao Lãng một kẻ chưa tiếp xúc bao giờ, mới chỉ nghe khái niệm thôi căn bản sao có thể nào hiểu được?
" Nói theo một cách dễ hiểu. Ngươi muốn đi đường, thì trước tiên phải biết tìm đường ngắn nhất mà đi. Bây giờ đường còn không biết, ngươi có thể đi được bao xa?" Tử Văn giải thích.
" Ta hiểu, tuy tỷ lệ rất nhỏ bé, nhưng ta sẽ cố gắng cảm ngộ được." Cao Lãng gật đầu.
" Xùyyy. . ."
Vù vù. . .
Từ đằng xa, hai bóng người nhanh chóng di chuyển tới chỗ Cao Lãng, đối diện đứng với hắn.
Là Dương Chí và Ma Chấn.
Sau khi bỏ chạy khỏi Nạp Lan gia tộc, bọn hắn một đường đi về hướng Đông biên giới Tam Thanh Vực. Sau đó nghỉ ngơi điều dưỡng, hồi phục thực lực hội gặp Cao Lãng tại đây.
" Nạp Lan gia tộc bây giờ đã loạn, các ngươi bị treo giải thưởng trở thành kẻ phản bội của gia tộc. Còn ở Phía Tây đại lục, chắc chắn sẽ luôn luôn bị truy sát cả đời." Cao Lãng nói.
" Điều đó ta biết, vậy nên mới tìm đến ngươi." Ma Chấn nói.
Hắn vẫn còn nhớ rõ câu nói Cao Lãng nói lúc đó trước khi rời đi.
" Ngươi liệu có biết tới Dong binh công hội?" Cao Lãng hỏi.
Dương Chí hơi suy nghĩ nói:" Ta có nghe qua. Dong binh công hội tuy mới thành lập hơn hai năm nhưng phát triển rất mạnh mẽ ở Phía Đông đại lục. Phía Tây đại lục tuy cũng học theo, nhưng vì văn hoá khác biệt nên không phát triển mạnh bằng."
Cao Lãng khẽ gật đầu:" Dong binh công hội là tổ chức do ta sáng lập ra. Nếu hai ngươi có hứng thú gia nhập, ta rất vui vẻ mời chào."
" Theo ta được biết, Dong binh công hội do Triệu gia quản lý, ngươi là người Triệu Gia?" Ma Chấn nghi ngờ hỏi.
Lần này Cao Lãng lại khẽ lắc đầu:" Thân phận mẫn cảm không thể nói với ngươi, nhưng nếu ngươi gia nhập Dong binh công hội, hơi điều tra chút liền có thể tìm ra."
" Ta hiểu." Ma Chấn gật đầu:" Ta gia nhập, liệu có điều kiện gì không?"
" Không có gì, chỉ cần đem theo một phong thư của ta đến Dong binh công hội, gửi cho một người tên Vân Hi là được." Cao Lãng nói, đồng thời đưa một phong thư cho Ma Chấn cầm lấy.
" Vậy còn Dương Chí huynh đệ thì sao?"
" Lựa chọn tốt như vậy, nếu không nhận chẳng phải làm hỏng ý tốt của Cao Lãng huynh đệ?" Dương Chí cười nói.
" Ta cũng không phải ý tốt vậy đâu, dù sao cũng là có chút tâm tư thu nạp người tài."
" Công việc của người quản lý, điều đó ta hiểu. Cao Lãng huynh đệ, hẹn gặp lại." Dương Chí hào sảng chắp tay.
" Tuy hai bên từng có xích mích, nhưng ngươi đối xử ta như vậy, ta cũng sẽ không phụ lòng của ngươi. Hiện tại không thích hợp, hẹn ngày có thể giao thủ cùng ngươi." Ma Chấn chắp tay.
" Ta hiện tại cũng như vậy. Dương Chí, Ma Chấn huynh đệ, hẹn gặp hai vị ở Phía Đông đại lục." Cao Lãng cười chắp tay.
Soạt. . .
Bóng người Cuồng Quỷ từ đằng xa xuất hiện, đứng bên cạnh Cao Lãng, im lặng nhìn thân ảnh của Dương Chí và Ma Chấn dần khuất đi.
" Chúc mừng ngươi thu nhập hai người tài giỏi." Cuồng Quỷ nói.
" Cuồng Quỷ huynh đệ liệu có hứng thú?" Cao Lãng hỏi.
" Ta thì thôi đi, thân phận chưa bại lộ, ở phía Tây đại lục cho dù có đến trước mặt người Nạp Lan gia tộc chưa chắc nhận ra ta." Cuồng Quỷ lạnh lùng lắc đầu, đưa cho Cao Lãng một tờ giấy.
" Thông tin người ngươi cần tìm nằm ở bên trong, nhiệm vụ của ta đã xong."
Cao Lãng mỉm cười tiếp nhận tờ giấy, đưa một quyển sách cho Cuồng Quỷ:" Đa tạ Cuồng Quỷ huynh, đây là phần thưởng nhiệm vụ, Địa giai hạ cấp thân pháp Xà Hành Độn Pháp."
" Không cần cảm ơn, công việc mà thôi. Hi vọng lần sau gặp lại, chúng ta đều đã là Nguyên Anh Cảnh." Cuồng Quỷ tiếp nhận quyển sách nói, liền biến mất.
Có Xà Hành Độn Pháp của Cao Lãng, rất thích hợp cho Cuồng Quỷ việc cải tiến thân pháp cho hắn.
Cao Lãng có hai môn thân pháp quan trọng là Thuấn Bộ và Kỳ Lân Không Thiểm. Nên môn Xà Hành Độn Pháp chỉ là môn thân pháp dùng để che giấu lừa người mà thôi.
Không phải là môn thân pháp quan trọng không đem được cho người ngoài.
" Cảm tạ lời chúc phúc của ngươi." Cao Lãng lẩm bẩm.
Hắn chậm rãi lật ra tờ giấy Cuồng Quỷ đưa cho, sau khi xem thông tin bên trong, một mồi lửa nhỏ thiêu cháy tờ giấy thành tro.
" Triệu Cơ, ta cuối cùng cũng biết tung tích của ngươi."
Quả nhiên tìm người vẫn phải nhờ đến người bản địa. Chỉ cần rao thông tin nhiệm vụ bên trong Địa Cung, rồi cũng sẽ có người giúp hắn hoàn thành.
. . .
Bên ngoài Diệu Nham Vực.
Tại một toà thành nhỏ cường giả mạnh nhất chỉ có Linh Đan Cảnh lục trọng quản lý.
Nơi này chỉ là một vùng đất nhỏ hoang sơ nằm vùng biên giới Địa Vực giống như quê hương của Cao Lãng.
Cao Lãng một chân tiến vào bên trong toà thành, chậm rãi rảo bước nhìn người đi đường xung quanh, trong lòng cảm khải ngàn vạn.
Tuy biết vị trí của Triệu Cơ ở đâu, nhưng Cao Lãng vẫn không vội vàng nhất thời. Hắn chờ được lâu như vậy rồi, chờ thêm một khoảng thời gian nữa cũng không sao.
Việc Cao Lãng quan tâm bây giờ, chính là chuẩn bị cho hình phạt nhiệm vụ của hệ thống.
Sau khi lựa chọn đặt chân tới đây, Cao Lãng quyết định sẽ ở đây chờ đợi đến khi hình phạt kết thúc.
Bên ngoài toà thành.
Cộc. . . Cộc. . .
" Trưởng thôn, ta là người mới đến, từ nay về sau sẽ sống ở thôn một thời gian. Phiền ngài chăm sóc. Đây là giấy tờ đất ta mới nhận từ trong thành, thủ tục đầy đủ." Cao Lãng cười nói.
Vì hắn làm việc điệu thấp, nên toàn bộ quy trình thủ tục Cao Lãng đều hoàn thành chu đáo, lại không ai nghi ngờ hắn là cường giả mà chỉ nghỉ một tên nam tử đơn giản bình thường.
" Theo vị trí ghi trong đây, khu vực ngươi ở phía Đông nam, bên cạnh đất nhà lão Thẩm. Thanh niên à, chào mừng đến với Hương Gia Thôn." Trưởng thôn là một lão già hiền lành, vô cùng từ tốn đáp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.