Chương trước
Chương sau
Người bên trong tất nhiên rất quen thuộc với Dương Chí, cũng không lấy làm lạ gì với thái độ của hắn, chỉ nói:
" Ta cần đi hỏi tên đó đã."
" Đi đi..."
Ngay lập tức có một tên nam tử nhanh nhẹn lao ra bên ngoài, bước chân chạy vội về phía tên nam tử to lớn dưới đấu trường vừa giao thủ xong, đang đi vào trong sân khấu.
Dương Chí quay người lại nói với đám người Cao Lãng:" Vì chúng ta là người giữ ải, vậy nên chúng ta có quyền thách đấu đối thủ tự chọn. Ta sẽ giao thủ trước một lần để các ngươi làm quen."
" Tốt." Đám người gật đầu.
" Nhất Quỷ, chỉ riêng ngươi không được phép giao đấu. Người bên ngoài không ai biết rõ thực lực của ngươi, chúng ta cần giữ ngươi làm con át chủ bài đến khi nhiệm vụ nổ ra."
Nghe Dương Chí nói mình, Cao Lãng tuy trong lòng có chút không thoải mái, nhưng vẫn phối hợp gật đầu:
" Tốt."
Nhìn lấy sàn đấu cùng mọi người xung quanh điên cuồng như vậy. Máu tươi trong người hắn cũng dần trở nên sôi sục. Bây giờ lại bảo hắn phải nhịn, đúng thật là làm khó bản thân hắn.
Cao Lãng bỗng chợt cảm thấy hối hận vì đi theo tới đây.
Bên dưới sàn đấu vẫn tiếp tục sôi trào.
Trận đấu tiếp theo là của hai nữ tử giao chiến với nhau.
Trang phục của hai người không hề có vẻ kín đáo, thuần khiết như Phía Đông đại lục. Mà thay vào đó là kết cấu đơn giản hơn, giáp trụ bảo vệ phần yếu hại.
Tăng thêm phần mạnh mẽ lại vô cùng thực dụng.
Vì nữ tử giao chiến bên trong đấu trường số lượng rất ít. Vậy nên hai nàng càng được đám khán giả ưu ái.
Bọn hắn lớn tiếng hò hét, từng lời cổ vũ điên cuồng vang lên. Tạp âm che phủ toàn bộ đấu trường.
" Thật sôi động, ta cảm thấy mình sắp không nhịn nổi nữa." Nộ Quỷ hưng phấn nói.
Cao Lãng khẽ híp mắt khó chịu, tầm mắt di chuyển nhìn xung quanh đấu trường. Lấy thứ hứng thú khác để di chuyển đi mối quan tâm của hắn hiện tại.
Nhìn lên trên khu vực giữa khán đài, nơi mà trang trí lấy những lá cờ đỏ thắm nổi bật hoàn toàn với xung quanh. Quan sát từng người trang phục giống nhau bên trong, Cao Lãng hỏi:
" Bọn hắn là ai?"
" Bên đó là khu vực Nạp Lan gia tộc, những kẻ ngồi bên trong tất nhiên là tộc nhân của gia tộc đó rồi. Bên trong có cường giả quan sát, tốt nhất đừng nên gây sự." Cuồng Quỷ nói.
Nộ Quỷ hiện giờ đã hoàn toàn bị hai nữ tử giao đấu bên dưới đấu trường thu hút. Chỉ còn Cuồng Quỷ tính cách lãnh đạm hơn giải thích cho Cao Lãng.
Nhìn đám người Nạp Lan gia tộc, trong đầu Cao Lãnh bất ngờ suy tư về nội dung nhiệm vụ.
Rốt cuộc là nhiệm vụ này phải bí mật đến mức nào? Mà đám cường giả Địa Cung phải bảo mật kín đáo đến mức, người Địa Cung vòng ngoài còn không hiểu rõ về nó, chỉ biết nghe lệnh làm nhiệm vụ cơ chứ?
" Thời gian còn sáu ngày nữa. Sáu ngày sau, Nạp Lan gia tộc có chuyện gì xảy ra sao?" Cao Lãng hỏi.
" Sáu ngày sau là đại thọ hai trăm tuổi của một vị Lão tổ Nạp Lan gia tộc, hắn là Hoá Thần Cảnh nhất trọng cường giả. Theo phong tục khi đó vị lão tổ ấy sẽ hiện thân, trao lấy phần thưởng tài nguyên cho con cháu của mình. Tràng diện sẽ vô cùng đặc sắc." Cuồng Quỷ đáp lại.
Ánh mắt Cao Lãng hơi loé lên, hắn dường như đã biết mục đích hành động của Địa Cung lần này.
Một vị Lão tổ Hoá Thần Cảnh.
Đúng thật là sôi động mà...
Không bao lâu sau trận chiến đấu của hai nữ tử bên dưới kết thúc bằng tràng thắng lợi một người bị xẻ đôi.
Trận chiến đấu tiếp theo, người ban nãy vừa chiến đấu ở trận trước lại tiếp tục ra sân.
Mà đối thủ của hắn lần này, không ai khác chính là Dương Chí.
Nhìn thấy bước chân Dương Chí từ bên trong khán đài đi ra.
Bộ giáp sát nặng nề bóng loáng, thanh trọng kiếm to như cơ thể hắn đặt dọc phía sau lưng.
Khí tức hùng hậu từ trên người hắn phát ra.
Cả đấu trường chỉ hơi dừng lại trong chốc lát, liền bùng nổ tiếng hô vang long trời lở đất hơn bao giờ hết.
" Dương Chí... Dương Chí..."
" Tên này cũng thật được mọi người hâm mộ." Cao Lãng nói.
" Điều đó là tất nhiên."
Phía sau lưng bọn hắn, một tên trong đám khu vực cá cược nói.
" Dương Chí là một trong những chiến binh hiếm hoi trong đấu trường, không giết chết đối thủ của mình mà đánh bại bọn hắn với một niềm kiêu hãnh và cao quý."
" Kẻ đặc biệt như vậy, tất nhiên sẽ được mọi người kính trọng. Cho dù có là kẻ thù của hắn."
" Ồ... Ta rất mong chờ trận đánh này đấy." Cao Lãng nói.
" Ngươi cứ việc chờ xem." Cuồng Quỷ bên cạnh mỉm cười." Kẻ dẫn đầu đội ngũ tạm thời này, ít ra cũng không thể nào là một kẻ bình thường."
...
Bên dưới sàn đấu.
Tên nam tử to con kia sau khi nhìn thấy Dương Chí ra sân, hắn khẽ cúi đầu tôn trọng nói:
" Tướng quân."
Keng...
" Ta không còn là tướng quân của ngươi nữa. Hoàng triều bị hủy diệt, mấy cái chức danh vô dụng này, giữ cũng chẳng được tác dụng gì. Đối thủ lần này của ngươi là ta, giao đấu cũng đừng nương tay." Dương Chí tay rút trọng kiếm, bình tĩnh nói.
" Phải."
Tên nam tử kia gương mặt nghiêm túc lại, trầm giọng nói, siết chặt hai chiến chùy to lớn trên tay.
Hai người mặt đối mặt, cả người lâm vào tư thế chiến đấu. Khí tức trên người dần dần bộc phát ra.
Linh Đan Cảnh cửu trọng với Linh Đan Cảnh bát trọng.
Đánh...
Ầm...
Sàn đấu vững chắc cũng bị đà chân của bọn hắn phải hơi lún xuống. Uy áp đè nặng như được phóng suất toả ra.
Cả hai người như hai con quái vật khổng lồ va chạm mạnh vào nhau.
Không có kỹ xảo đẹp mắt, không có đòn đánh giao lưu ban đầu.
Ngay từ đòn đánh đầu tiên, bọn hắn đều sử dụng hết toàn lực của bản thân.
Đại Nguyệt Trảm.
Dương Chí vung kiếm, thanh trọng kiếm của hắn xé gió tách làm hai, cuồng phong gào thét.
Một hình bán nguyệt to lớn được hình thành.
Tên nam tử kia cũng không hề yếu thế, song chùy áp bách. Hai tay chụm lại, không hề né tránh cứng đối cứng với đòn đánh của Dương Chí.
" A a a..."
Ầm...
...
Khu vực khán đài.
Cao Lãng hiện tại quả thực không hề có chút tâm tư nào theo dõi cuộc chiến của Dương Chí. Vì một đám người vừa mới tới xuất hiện bên trong tầm mắt của hắn. Là Ma Chấn.
Đi cùng với tên đó là bốn người của Huyết Đội mà Cao Lãng nhìn thấy hôm qua.
Hai nam hai nữ. Hai nữ dáng người xinh đẹp, một nam béo lùn, một nam cao gầy.
Hình dáng bọn hắn quả thực chênh lệch so với hình dáng mặt bằng chung người Phía Tây Đại Lục.
Thế nhưng nghe bảo tổ tiên bọn hắn là quý tộc. Cao Lãng cũng chỉ có thể nhún vai suy nghĩ điều đó.
Ma Chấn ngay khi tới khu vực cá cược, hắn ngay lập tức nhận ra đám người Cao Lãng khác biệt so với người xung quanh.
Không chút do dự tiến về phía bọn hắn.
Nhìn về phía sàn đấu, nơi Dương Chí cùng tên nam tử cao to kia giao chiến với nhau, Ma Chấn lạnh lùng nói:
" Hắn lại đi lo chuyện bao đồng, bảo vệ tên to xác kia một mạng."
Cao Lãng nhíu mày, có vẻ như Ma Chấn đang rất bất mãn với hành động của Dương Chí.
" Cũng thật đáng tiếc, nghe nói tên đó đã thua hai trận rồi. Bây giờ thua Dương Chí một trận thứ ba, ta liền không có cơ hội nếm thử tinh huyết của hắn." Một nữ tử trong Huyết Đội nói.
Nàng liếm liếm khoé môi của mình, con ngươi màu đỏ huyết quang mà tà dị.
" Mặc kệ ngươi. Ta dù sao cũng tìm thấy con mồi của mình rồi, chỉ chờ chút thời gian nuôi nó thêm béo mập nữa thôi." Tên nam tử béo lùn nói, híp mắt nhìn Cao Lãng.
Cao Lãng bỗng chợt cảm thấy khó chịu.
Cái gì chứ?
Hắn chẳng lẽ nghĩ ta là con mồi?
Còn nuôi béo béo mập mập?
Nộ Quỷ ghé tai Cao Lãng:" Tên đó là đội trưởng Huyết Đội, cảnh giới Linh Đan Cảnh cửu trọng. Hắn mà đối xử tốt với người lạ nào, vậy một thời gian sau kẻ đó chính là bình dự trữ máu di động cho hắn. Chúc mừng ngươi."
Cao Lãng liếc mắt.
Lại được thêm cả ngươi cũng muốn buồn nôn ta?
" Dương Chí muốn biểu diễn trước chỉ dẫn sau đó mới để các ngươi đi vào sàn đấu. Nhưng ta chỉ có thể nói đó là cách làm ngu xuẩn." Ma Chấn lạnh nhạt nói.
" Trải nghiệm việc xem người khác chiến đấu và việc trực tiếp tham dự vào cuộc chiến đó là hai việc hoàn toàn khác nhau."
" Các ngươi nên trực tiếp nhảy xuống đấu trường giao chiến với người khác. Giống như những con trùng độc thả và chiếc lọ để bọn chúng sát hại lẫn nhau."
" Con nào còn sống sót... Là con trùng độc nhất hay chỉ là vật bồi bổ cho con còn sống... Sẽ được chứng thực thôi."
Cuồng Quỷ trầm giọng nói:" Hai kẻ khác nhau luôn có phương thức tư duy khác nhau. Áp đặt phương thức của mình lên kẻ khác rồi ép hắn nghe theo chỉ là hành động của kẻ bạo quân."
" Ai cha... Ngươi cũng thật cứng miệng. Không biết... Da thịt ngươi có cứng như thế hay không?"
Một tên nữ tử Huyết Đội nói, nàng tốc độ vô cùng nhanh, thoắt cái đã xuất hiện bên cạnh Cuồng Quỷ, cơ thể mềm nhũn không xương uốn éo dựa vào người hắn.
Một ngón tay nàng đưa ra, khẽ chạm vào bộ ngực Cuồng Quỷ.
Cuồng Quỷ rùng mình.
Hắn cả người bạo phát lực đẩy cuồng bạo, sóng khí lan xa. Một tay đưa ra muốn tóm lấy tên nữ tử đó, đáng tiếc lại để nàng tránh được, trở về vị trí cũ ban đầu.
Nộ Quỷ khí tức trở nên âm trầm, khí thế trên người cũng lập tức bạo phát ra, cảnh giác nhìn về đám người Ma Chấn và Huyết Đội.
Cao Lãng tuy không có biểu hiện gì, nhưng cánh tay khẽ siết chặt. Có thể ra tay bất kỳ lúc nào.
Bên trên ngực Cuồng Quỷ, có một vết rách nhỏ như ngón tay, máu tươi đang dần thấm ra chỗ đó.
" Ha ha, đừng có thô bạo như thế chứ? Ta chỉ muốn nếm thử chút mà thôi." Nữ tử cười vui vẻ nói, ngón tay dính máu tươi khẽ đưa lên miệng liếm lấy.
Bầu không khí hai bên dần trở nên căng thẳng.
Duy chỉ có mình Ma Chấn đứng giữa hai đám lại vẫn duy trì vẻ thản nhiên, liếc mắt nhìn khu vực Nạp Lan gia tộc bên trên. Sau lại đưa mắt về nói:
" Đi thôi, các ngươi toát ra khí tức đã khiến người Nạp Lan gia tộc chú ý. Không muốn bị nhốt vào Địa lao ở hai hôm thì tản đi."
Nói xong liền quay sang nhìn Cao Lãng nói:" Thái độ vẫn rất thản nhiên, hoặc là ngươi quá yếu chưa phản ứng kịp, hoặc là ngươi đối với vấn đề này không coi trọng. Ta nên đánh giá ngươi như thế nào đây?"
" A..."
Cao Lãng bất ngờ giật mình la lên, hắn cả người bạo phát ra khí tức, cảnh giác nhìn đám người Huyết Đội:
" Ai cho phép ngươi đánh lén?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.