Ứng Long khí tức cuộn trào, dù cho không có hoá thành bản thể, hắn cũng uy hiếp vô cùng. " Bên trong lĩnh vực, ta là thần." Ứng Long trầm giọng. Bàn tay phải từ từ di chuyển, bên trong bàn tay bay ra ba viên Long châu nhỏ, Long châu sau khi hấp thụ khí tức bên trong lĩnh vực, điên cuồng hoá lớn, kích thước không khác gì ba ngọn núi khổng lồ quay xung quanh hắn. Phù Thế Châu. Ầm. . . Ầm. . . Long châu rung chuyển, cắn nuốt mọi thứ xung quanh nó đi qua, bay đến tập kích hai tên nam tử đang bay xuống. Hai tên nam tử kỳ dị đồng loạt phóng thích lĩnh vực nằm đè lên lĩnh vực của Ứng Long, đồng thời trên người trang phục thay đổi. Đạt đến cấp độ này của bọn hắn, khi gặp lĩnh vực, trừ khi cơ thể có sức kháng chịu cao, nếu không cũng chỉ có lĩnh vực mới di chuyển được bên trong lĩnh vực kẻ khác. Hai tên đó triệu hồi cho mình một lớp áo giáp trang bị kín người, một kẻ hoả quang dày đặc, một kẻ thủy tính dâng trào. " Bộ áo giáp này của ta chính là giết một con Hoả Long dùng làm nguyên liệu, thật không biết giết ngươi có đủ để làm bộ giáp khác giống như này không?" Cơ thể trực tiếp đâm nát một viên Long châu mà không hề hấn gì, tên mặc giáp Hoả Long tay cầm trường đao đỏ rực cười lớn. Tên mặc giáp Thủy Long hai kiếm đánh nát hai viên Long châu còn lại, thu kiếm về, tiếp tục lao đến: " Bộ giáp của hắn chắc chắn sẽ xịn hơn." " Đừng nên đánh đồng ta với loại hạ cấp đấy." Ứng Long hừ lạnh, bàn tay thu về ba viên Long châu nhỏ đã bị suy yếu. Lưu ý một tia khí tức bên người cho Tịnh Hương không bị ngạt thở, Ứng Long lạnh lùng đưa tay lên trời. Ma Thần Toả. Ầm. . . Lạch cạch. . . Lấy hai tên mặc giáp làm trung tâm, bốn phương tám hướng từ trong không khí kéo ra hàng nghìn dây xích thô to như cột trụ, bao vây lấy hai người. Keng. . . Tên cầm trường đao xoay tròn thanh đao trên tay, nó tàn phá hàng trăm dây xích trước mặt, chỉ là dây xích quá nhiều, chỉ trong thoáng chốc đã bị khốn trụ. Vừa nhìn thấy khốn trụ được một tên, Ứng Long cười lạnh. Từ bên dưới mặt đất, một cái đầu rồng khổng lồ kích thước còn to hơn cả bản thể thật của hắn lao lên, so với kích thước ấy, hai tên mặc giáp không khác gì hai hạt bụi. Địa Phách Long Nhân. Ào. . . Ào. . . Cự Long nuốt chửng hai người vào trong miệng, bao phủ bên trong nó, chỉ toàn là khí tức bị hủy diệt. Hai tên mặc giáp điên cuồng chống trả. Bộ giáp trên người bọn hắn ngăn chặn phần lớn sát thương bên ngoài, tuy nhiên đối với uy lực đòn đánh này, bọn hắn ở bên trong không khác gì đốm lửa nhỏ chập chờn, có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào. " Cứ như vậy là xong sao?" Tịnh Hương nghi ngờ hỏi. " Cường giả giao đấu chỉ cần vài chiêu quyết định thắng bại. Một chiêu thử tầm, một chiêu kết liễu." Ứng Long coi thường nói. Keng. . . Rầm. . . Dị biến phát sinh. Bên trong cột sóng hủy diệt đấy, một tiếng va chạm kịch liệt vang lên. Hai tên mặc giáp phản kích. Một người trường kiếm chém ngang, một người trường đao chém xuống, một đao một kiếm hợp kích tấn công, đao kiếm tung hoành. Bão hủy diệt. Đòn tấn công vô cùng bất ngờ, vào lúc Ứng Long cảm thấy tự tin nhất, một đòn khiến hắn không kịp trở tay. Một kích này, cũng đánh nát đi sự tôn nghiêm của Long tộc mà hắn thể hiện được. Bị dính một đòn, Ứng Long trong thời khắc nguy hiểm có thể làm ra ứng đối, nhưng nhìn thấy Tịnh Hương trên tay, liền bảo vệ giữ nàng một mạng. Rầm. . . Tịnh Hương còn đứng trên không trung không bị làm sao, trong khi Ứng Long thì bị đòn đánh đẩy mạnh về sau, thô bạo rơi xuống mặt đất, hình thành một cái hố lớn không thấy bóng người. Khí tức của nước và lửa, một đỏ một xanh còn bám dài trên miệng hố. Vụt. . . Vụt. . . Hai bóng người chớp mắt di chuyển, khi xuất hiện đã đứng trước mặt Tịnh Hương. " Một tiểu yêu nhỏ bé, cô nàng này cũng có hệ thống này, có nên lấy ra luôn không?" Tên mặc giáp Hoả Long hư hại vỡ lấy một góc mặt nạ, cúi đầu thú vị nhìn Tịnh Hương hỏi. " Lấy hệ thống này lúc nào lấy chả được, lấy hệ thống con rồng kia mới khó khăn hơn. Cái việc gì khó thì làm trước." Tên mặc giáp Thủy Long đáp, ánh mắt như nhìn xuyên qua đầu Tịnh Hương, nhìn vào Tử Văn bên trong. Tịnh Hương lúc này đã sớm ngất, hô hấp yếu ớt, không thể nào phản kháng. Tử Văn trong đầu nàng lại vô cùng ngoan ngoãn im lặng, giống như một con mèo nhỏ nằm co ro run rẩy một góc, khí tức nhỏ yếu. Việc Tử Văn cảm thấy mình làm đúng đắn nhất, chính là đã thay đổi hình dạng của mình. Hai tên này đúng là không phát hiện ra. " Cũng thế. . ." Tên mặc giáp Hoả Long ngửa người dậy, cười nói. Hai tên này bỏ qua Tịnh Hương còn bị ngất được một bong bóng nhỏ bảo hộ lơ lửng bay bên ngoài, tiến chậm về phía hố sâu, trên tay như có trận pháp mờ ảo. Ầm. . . " Gràoo. . ." Bên dưới hố, một tiếng long ngâm vang lên đi kèm là một ngụm long tức hủy diệt từ trong miệng hắn. Ứng Long hoá thành bản thể, từ trong miệng hố bò ra. Hai tên mặc giáo né tránh đi ngụm long tức này, trên tay xuất hiện rất nhiều dây xích, từ trên xuống dưới bao trùm trói chặt cả cơ thể Ứng Long. " Gầm. . ." Ứng Long hung dữ giãy dụa, cơ thể hắn tàn phá mặt đất xung quanh, nhưng giống như bị định trụ, những dây xích này không hề có dấu vết hư hao. " Ban nãy ngươi dùng dây xích trói bọn ta, bây giờ bị bọn ta trói lại, cảm giác như thế nào? Có phải rất vui?" Tên mặc giáp Hoả Long cười lớn. " Đừng lề mề nữa, ta có cảm giác không ổn, nghiêm túc đi." Tên mặc giáp Thủy Long trầm giọng. " Tốt. . ." Tên mặc giáp Hoả Long mỉm cười đáp lại, trên tay lấy ra một cái lồng kính nhỏ. Bộp bộp. . . Vỗ vỗ vào lồng kính, tên mặc giáp Hoả Long cười: " Con ngoan, về với mẹ nào." Viu. . . Bên trong lồng kính phát ra một thanh kỳ dị, từ bên trong chui ra từng sợi tơ nhỏ màu trắng phát sáng, kéo dài bọc lấy chui vào bên trong đầu Ứng Long. Ngay sau đó, sợi tơ màu trắng chuyển thành màu đỏ. " Gào. . ." Cạch. . . Cạch. . . Ứng Long đau đớn kêu thảm, hắn cảm giác mình như bị hàng trăm triệu con ong chích trong đầu mình vậy, tập trung rút gân lột da hắn. " Ôi, cảm giác thật rất đau đấy." Tên mặc giáp Hoả Long một tay che miệng, khoái chí cười nói. " Nhưng ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi chịu được, ngươi chắc chắn sẽ không chết. Nó giống như đang ăn não của ngươi từng chút một vậy, sau đó sẽ lại nhả ra từng chút, giống như cài đặt lại thôi." Hình ảnh bên trong lồng kính, một hình ảnh mờ ảo đang được hình thành, hình dạng của Hệ thống Ứng Long ban nãy, bên dưới còn ghi chép từng thông tin. " Vận khí không tệ, tìm được một cái hệ thống cấp bậc hai. Nếu vậy hệ thống bên kia chắc là cấp bậc một rồi." Tên mặc giáp Thủy Long nhìn trong màn hình lạnh nhạt nói, lại liếc nhìn Tịnh Hương bên kia. " Tất nhiên là như vậy rồi, hệ thống cấp bậc hai này đang tiến hoá lên cấp bậc ba. Vận khí như này đã đủ tốt rồi, ngươi còn mong chờ như thế nào nữa?" Tên mặc giáp Hoả Long cười nói. Ứng Long tuy còn đau đớn kêu gào, nhưng ánh mắt muốn giết người, vẫn căm thù nhìn vào hai tên mặc giáp trên không trung kia. Từ bên trong đầu hắn, vang lên một tiếng nói mất kiểm soát: " Ngươi còn mong chờ điều gì nữa? Ngươi còn không ra tay, vậy thứ gì cũng không đạt được." " Hả? Nó đang nói cái gì thế?" Tên mặc giáp Hoả Long cười hỏi. Ầm. . . Từ bên trong người Tịnh Hương, một khí tức hùng hậu được phát tán ra. Một cái bàn tay dần được hình thành tập hợp từ toàn bộ khí tức hỗn loạn tàn phá xung quanh nơi này. Bên trong đầu Tịnh Hương, Tử Văn thở dài, nếu không phải tên Ứng Long kia coi thường đối thủ, hắn đâu đến nỗi phải như này. Trước mặt Tử Văn, hiện một dòng thông tin nhỏ. Tiêu hao 10 điểm hỗn độn năng lượng. Hai tên mặc giáp kinh ngạc đến ngây người. " Tính sai, đây đâu phải hệ thống cấp một, đây là hệ thống cấp ba. Nhìn lầm thật rồi, nó ẩn giấu cũng thật sâu a. Ha ha ha. . ." Tên mặc giáp Thủy Long chợt cười lớn, vẻ mặt mất đi vẻ bình tĩnh vốn có. " Cũng chỉ là hệ thống cấp ba mà thôi, thực lực của nó còn dựa trên điểm năng lượng bên trong cơ mà. Để nó tiêu hao hết điểm năng lượng là được." Tên mặc giáp Hoả Long vội nói. " Nhưng vẫn đề là. . ." Tên mặc giáp Thủy Long bất lực:". . .ngươi có đủ sức chống cự được đến lúc ấy không?" " Ta thật không tin, dù sao chưa đối mặt bao giờ, phải đánh mới biết." Tên mặc giáp Hoả Long cười nhạt, chính diện xách đao lao lên chém về phía bàn tay. Ầm. . . Chính là bàn tay chỉ mới nhẹ di chuyển, đã đánh bay tên mặc giáp Hoả Long ra ngoài, áo giáp bên ngoài vỡ vụn. Lộ ra thân hình trang phục cũ bên trong. Ầm. . . Nhẹ rung chuyển lần hai, đã đẩy lùi tên mặc giáp Thủy Long về sau, chấn động đánh vỡ lồng kính, Ứng Long cùng hệ thống của hắn cũng được giải thoát, suy yếu nằm dưới đất. Thế nhưng bàn tay này lại không tiếp tục đuổi tận giết tuyệt, mà một ngón tay rạch mở không gian, không gian bên kia, là một vùng ánh sáng màu vàng lấp lánh, tràn đầy khí tức sinh mệnh. " Hắn khai mở ra vùng chủ vị diện, hắn định làm gì?" Tên mặc giáp Thủy Long kinh ngạc lẩm bẩm. Ào. . . Ào. . . Lòng bàn tay xuất hiện một lực hút cắn nuốt nguồn năng lượng dồi dào bên trong, chỉ là mới cắn nuốt được một giây, đã bị một lực cản đánh gãy. " Đạo hữu, số năng lượng đó đã đủ ngươi hồi phục lần ra tay, không cần tiếp tục nữa." Từ bên trong vùng không gian đó, một lão già chống gậy đi ra, vượt qua không gian tiến vào nơi này, nhẹ tay đóng lại vết rách mà Tử Văn xé. " Vị diện chi chủ?" Vừa nhìn thấy lão già, tên mặc giáp Thủy Long sắc mặt đại biến, muốn bỏ chạy liền phát hiện cơ thể không di chuyển được. Bàn tay có vẻ không cam lòng, nhưng vì lão già đã xuất hiện, nó liền tự động tan biến. Tử Văn nhìn số liệu màn hình, điểm hỗn độn năng lượng vừa bị trừ 10 liền cộng lại 11 điểm, coi như ra tay có lời. Khí tức lão già này, còn mạnh hơn lão già canh cổng vị diện cao cấp kia. Biết hai bên không phải kẻ địch, nên hắn liền thu hồi không tiếp tục ra tay. Mọi việc còn lại, sẽ do lão già này tiếp tục giải quyết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]