Chương trước
Chương sau
Cao Lãng không có vì lời nói của Triệu Cơ mà cảm thấy kinh ngạc, sau một hồi suy sét mới cẩn thận hỏi:
" Nếu ta nhớ không lầm, nhà Ngoại Bát tiểu thư, là người Tiên Dược Đảo?"
Triệu Cơ mỉm cười nhẹ gật đầu.
Cao Lãng hiểu rõ, bảo sao mối quan hệ giữa nàng và Bát tiểu thư lại tốt như vậy. Là do cũng có mối quan hệ sâu xa từ hai nhà a.
Hai bên thế lực ngoại trừ có Triệu Gia ở giữa, còn có mối liên hệ thân thiết với nhau từ lâu. Bảo sao không thân cho được?
" Tiên Dược Đảo vốn là một trong các thế lực ẩn danh không muốn liên lụy đến bên ngoài. Tuy nhiên thực lực bọn hắn không mạnh lắm, nên đã làm ra trao đổi lâu dài đối với Linh Dược học viện. Hàng năm đều cung cấp nguồn hàng linh dược số lượng lớn cho Linh Dược học viện, đồng thời nhận lại sự bảo hộ từ đó, tiếp tục đưa Tiên Dược Đảo trở thành một thế ngoại tông môn cách xa với tranh chấp bên ngoài."
Triệu Cơ cười giải thích nói:" Tuy bây giờ Tiên Dược Đảo đã trải rộng thế lực của mình, liên kết với Triệu Gia, nhưng so với Linh Dược học viện hợp tác lâu năm cả hàng trăm năm trời, vẫn là chênh lệch xa hơn rất nhiều."
" Cũng chính là vì thế, về mặt tình cảm giữa các huynh đệ tỷ muội, người ta thân thiết nhất chính là Bát muội." Triệu Cơ nói.
" Tô Vũ vốn là lão sư Linh Dược học viện, thời gian này hắn danh vọng tăng cao, nếu hắn muốn tới Tiên Dược Đảo, chắc chắn sẽ không bị ngăn cản. Mà ta, thì càng không thể bị ngăn cản."
Ngữ khí của nàng có chút bình tĩnh, mang theo vẻ kiêu ngạo.
" Tiên Dược Đảo nghiêm cấm tranh chấp, chỉ cần có tranh chấp sẽ bị xử phạt, nhẹ thì bị đuổi ra khỏi đảo, nặng thì giết ngay tại chỗ." Triệu Cơ giải thích:
" Tô Vũ chọn tại địa điểm này, là để cả hai không ai có thể ra tay tấn công đối phương. Có người Tiên Dược Đảo làm hậu thuẫn, ta không làm gì được hắn, mà hắn cũng không làm gì được ta."
" Nếu chỉ cần một trong hai chúng ta ra tay, với thân phận phía sau, dù cho Tiên Dược Đảo không làm gì, bọn ta cũng sẽ bị Linh Dược học viện và Triệu Gia chế tài."
" Ngươi nói cho ta biết những chuyện này, là muốn ta đi cùng ngươi tới Tiên Dược Đảo sao?" Cao Lãng chọc ghẹo.
" Nhưng ta một người bên ngoài không liên quan gì đến Tiên Dược Đảo, chắc chắn sẽ không được cho lên. Huống chi sau khi lên đó thì làm được gì chứ? Giết Tô Vũ sao?"
" Đúng là giết Tô Vũ."
Triệu Cơ gật nhẹ đầu nói.
" Tô Vũ bản thân phản bội lại Tứ muội ta, một kẻ như vậy ta không có tin tưởng gì thu nhận hắn. Lại thêm ngươi muốn giết hắn như vậy, ta chủ động cho ngươi một cơ hội."
Cao Lãng nụ cười cứng lại, nghiêm túc nhìn Triệu Cơ hỏi:
" Nếu hắn chết, ngươi chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ?"
" Ta người quen sẽ sắp xếp cho chúng ta một cơ hội để giết Tô Vũ, cơ hội lần này chỉ có một. Danh vọng của Tô Vũ hiện tại là quá lớn, nếu để cho hắn sống thêm chút thời gian nữa, không biết hắn sẽ làm gì với Linh Dược học viện."
Triệu Cơ nhẹ giọng nói:
Tô Vũ khiến nàng cảm thấy nguy hiểm, hắn sau khi đào góc tường bên Luyện Dược Sư xong, đã bắt đầu mò sang bên Luyện Đan Sư.
Triệu Cơ tuy là người Triệu Gia, nhưng tầm ảnh hưởng của nàng đối với đám người Luyện Đan Sư là không hề thấp. Nhưng lần này có Tô Vũ đang dần nhúng vào, tầm ảnh hưởng của nàng tại Linh Dược học viện đang bị lung lay.
Đây không chỉ là cơ hội của Cao Lãng, mà cũng là cơ hội của nàng.
" Ngươi tính để ta giết hắn, sau đó đẩy hết mọi tội danh lên đầu ta sao?" Cao Lãng nhẹ giọng cười hỏi.
" Chỉ cần Tô Vũ chết tại đấy, ngươi là người quen cùng lắm cũng chỉ nhận chế tài, bọn hắn không dám làm gì ngươi. Nhưng ta chắc chắn so với ngươi càng thêm thê thảm, vì ta và bọn hắn vốn không quen biết gì."
" Ta và ngươi vốn là đồng bạn hợp tác, ngươi ít ra cũng phải tin tưởng người đồng bạn này a." Triệu Cơ mỉm cười nói.
" Từ trước tới này khi giải quyết việc gì ta luôn để người khác làm thay, rất hiếm khi lắm ta mới có thể đích thân ra tay như thế này. Ngươi có thể tin tưởng thành ý của ta."
" Ta không tin bằng lời nói suông như vậy." Cao Lãng lắc đầu cười nói.
" Ngươi ra giá đi." Triệu Cơ lạnh nhạt trực tiếp nói.
Nàng đã mất đi hứng thú nói chuyện dông dài như thế này rồi.
" Ta cần đan dược tu luyện." Cao Lãng nói.
Triệu Cơ phía sau có Viện trưởng Linh Dược học viện chống lưng, nàng căn bản không hề khuyết thiếu đan dược. Cao Lãng muốn lấy số đan dược đó về dùng để tu luyện.
" Năm bình thượng phẩm Luyện Linh Đan. Đủ cho ngươi dùng đến cảnh giới Linh Đan Cảnh tứ trọng." Triệu Cơ nói.
Ba bình Luyện Linh Đan lần trước, Cao Lãng đã sớm sử dụng xong một bình, nhưng cảnh giới của hắn không tăng tiến được bao nhiêu.
" Ta muốn mười bình." Cao Lãng lên giọng.
Triệu Cơ không nói chuyện, không gian giới chỉ trên ngón tay nàng sáng lên, xuất hiện mười bình Luyện Linh Đan, đưa cho Cao Lãng.
Hắn nhanh chóng thu lại mười bình, cũng chẳng cần kiểm tra, cười nói:
" Triệu Cơ tiểu thư hào phóng, như vậy phía sau mọi sắp xếp, phiền tiểu thư lo liệu rồi."
Nói xong, liền thi lễ bình tĩnh rời đi.
Cao Lãng rời đi, căn phòng liền trở nên cô tịch. Triệu Cơ ánh mắt chuyển xuống nhìn cổ cầm trên tay mình, nhẹ nhàng vuốt ve dây đàn.
" Số lượng đan dược đó vốn dùng để cho ngươi tu luyện, sao ngươi có thể đem hết cho hắn?"
Bên trong bóng tối, giọng nói của Tôn bà bà vang lên.
Tôn bà bà là người được Viện trưởng Linh Dược học viện sắp xếp bảo hộ cho Triệu Cơ, đồng thời cũng chính là người dạy nàng kỹ thuật Luyện đan.
Mọi chuyện vừa xảy ra, nàng đều nhìn thấy rõ mồn một, nhưng nàng không làm ra ngăn cản, vì đây là lựa chọn của Triệu Cơ.
" Ta mới chỉ là Linh Đan Cảnh nhất trọng, vốn không cần dùng nhiều đến vậy." Triệu Cơ cười nói.
" Huống chi những loại đan dược này, ta cũng có thể luyện chế ra."
Tôn bà bà ánh mắt phức tạp.
Triệu Cơ tuy có thể luyện chế ra Luyện Linh Đan, nhưng phải biết, nàng mới chỉ đạt đến Linh Đan Cảnh nhất trọng thôi, loại đan dược này nàng phải luyện mười lần, may ra cũng chỉ có sáu lần thành công.
Đây đã là tỷ lệ rất cao trong giới Luyện Đan Sư.
Luyện Linh Đan mà Triệu Cơ đưa cho Cao Lãng, đều được xếp vào hàng thượng phẩm. Là Viện trưởng Linh Dược học viện sắp xếp cho nàng dùng để tu luyện, loại thượng phẩm này, Triệu Cơ căn bản không thể luyện chế ra được.
So với loại Luyện Linh Đan thông thường càng khó luyện chế.
Một năm cũng chỉ tích trữ vài trăm viên, số đan dược Triệu Cơ đưa cho Cao Lãng, đã là bằng một phần ba lượng đan dược đó mà Linh Dược học viện tích trữ trong một năm.
Nếu tính ra giá trị của nó, thì phải bán được vài vật phẩm Địa giai mới đổi được.
Cao Lãng cầm số đan dược này, là quá hời.
. . .
Ba hôm sau.
Tiên Dược Đảo.
Cao Lãng và Triệu Cơ cùng nhau đặt chân lên đây. Đi cùng còn có Vân Hi, A Lôi và hai tên thị nữ của Triệu Cơ. Tôn bà bà thì ẩn núp bên trong bóng tối.
Tiên Dược Đảo thực chất là một hòn đảo nhỏ nằm giữa lòng hồ. Hồ này diện tích rất lớn, to khoảng bằng một toà thành, xung quanh bao bọc bởi sương mù dày đặc, người không biết đường sẽ luôn đi lạc bên trong, chỉ có người trên đảo cho phép, mới có thể tiến vào bên trong.
Vì lớp sương mù trên hồ này, là do một toà Thất giai trận pháp tạo ra, tác dụng là ngăn cản người bên ngoài cố tình tiến vào bên trong.
Đoàn người theo chân một tên nam tử hiền lành dẫn đi vào sâu bên trong hòn đảo.
Cao Lãng ánh mắt liên tục ngó nhìn xung quanh, từ lúc hắn lên đây, đã nhìn thấy vẻ đặc biệt của hòn đảo này. Vì toàn bộ hòn đảo, đều được bao bọc bởi linh dược được trồng bên trên.
Không chỉ mình Cao Lãng, mà mọi người xung quanh đều kinh ngạc ngắm nhìn linh dược bao trùm xung quanh hòn đảo này, chỉ có mình Triệu Cơ, là duy trì vẻ lạnh nhạt.
" Gần tám mươi phần trăm diện tích đất trên hòn đảo là dùng để trồng linh dược, hầu như người bên ngoài lần đầu tiên tới đây, đều kinh ngạc vì vẻ đẹp của nó." Tên nam tử hiền lành giới thiệu.
Cao Lãng vội vàng gật đầu đồng ý, xung quanh đều là linh dược thế này, bảo sao không hưng phấn cho được, đáng tiếc đều là linh dược chưa thuần thục.
Càng đi sâu vào bên trong, thi thoảng Cao Lãng nhìn thấy xuất hiện lẻ tẻ vài bóng người, bọn hắn sử dụng linh khí bồi dưỡng lấy linh dược bên dưới, thi thoảng thậm chí còn khởi động lấy trận pháp, từng cây linh dược liên tục chuyển động vị trí, khiến hắn hoa cả mắt.
" Người của Tiên Dược Đảo trước kia từng là một chi của Linh Dược học viện, nhưng không thích tranh đấu, về sau bọn hắn trực tiếp tách rời xây dựng một thế lực mới hoàn toàn đoạn tuyệt với bên ngoài, chỉ quan tâm đến trồng trọt linh dược."
Triệu Cơ lạnh nhạt kể về lịch sử của Tiên Dược Đảo.
" Người của Tiên Dược Đảo tuy không luyện dược, luyện đan giỏi hơn bên ngoài, nhưng nếu so về chăm sóc linh dược, cách thức bồi dưỡng nó, bọn ta có thể tự tin đứng trên bất kỳ ai."
Tên nam tử hiền lành nói, hắn một bên nghe Triệu Cơ kể về lịch sử, khi nghe nàng nói tách rời, khuôn mặt không hề có chút chuyển biến gì.
" Linh dược muốn nhanh chóng phát triển cần rất nhiều điều kiện đi kèm từ nguồn nước, linh khí, hấp thu ánh sáng, . . . Mỗi một loại đều có cách chăm sóc khác nhau. Chính vì vậy ngoài việc học cách trồng trọt chăm sóc linh dược ra, bọn ta còn phải biết cả trận pháp, sử dụng trận pháp điều tiết không gian xung quanh linh dược."
Tên nam tử hiền lành kiêu ngạo nói.
" Các ngươi tuy biết trận pháp, nhưng cũng chỉ nằm trong vài trận pháp đơn giản dùng để chăm sóc linh dược mà thôi." Triệu Cơ trực tiếp chế nhạo.
Tiên Dược Đảo vốn là một phần của Linh Dược học viện, nhưng về sau lại tách rời khiến học viện bị suy yếu, còn đòi học viện phải bảo hộ mình.
Tuy chuyện này đã xảy ra từ rất lâu, chuyện này đã sớm được giải quyết thoả thuận ổn thoả. Nhưng Triệu Cơ là người thế hệ sau này, khi nghe xong vẫn đối với Tiên Dược Đảo không có hảo cảm gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.