Chương trước
Chương sau
Phía sau đám người Đổng Gia, có rất nhiều người đoàn đội bên ngoài vây xem, nhỏ tiếng nghị luận với nhau, nhưng không ai có ý định tiến đến hỗ trợ Bạo Trâu ý tứ.
Cho dù khoảng thời gian gần đây, bọn hắn đều được Bạo Trâu chu cấp rất nhiều tiền bạc để đi vào bên trong săn bắt yêu thú. Nhưng đối với bọn hắn, thay vào đó chính là hỗ trợ Bạo Trâu tìm người, hai bên đều có lợi ích với nhau, không ai nợ bên nào hết.
Người Đổng Gia tại Phía Tây đại lục này thế lực vô cùng mạnh, Bạo Trâu hiện tại đang thất thế, không có một kẻ nào dám mở miệng chết cùng với hắn.
Bạo Trâu là người Đổng Gia có thể sẽ không sao, nhưng bọn hắn nếu dám mở miệng, vậy chắc chắn sẽ chết rất nhanh, trở thành hành vi giết gà doạ khỉ của Đổng Gia.
Phía sau lưng Bạo Trâu, Cao Lãng và đám người Đổng Thừa cũng không ai dám mở miệng. Cấp độ của bọn hắn không có khả năng nhúng tay vào việc này. Mọi chuyện diễn ra tiếp theo chỉ có thể nhờ vào Bạo Trâu.
" Đổng Thừa, ngươi dẫn Cao Lãng về nhà trọ Bát Nhiệt Lâu, sau đó cùng với Đổng Lộ sắp xếp Trác Phàm và Đổng Như Ý về gia tộc nghỉ ngơi."
Ánh mắt chăm chú nhìn Đại trưởng lão, Bạo Trâu nhẹ giọng căn dặn.
Bản thân hắn sẽ phải trực tiếp đi cùng với Đại trưởng lão về gia tộc, không thể nào đích thân sắp xếp công việc cho bọn hắn được. Vậy nên những việc còn lại, Bạo Trâu để cho Đổng Thừa lo liệu cho hắn.
" Phải."
Đổng Thừa nhẹ gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc đáp lại.
" Trói hắn lại."
Đứng đối diện Bạo Trâu, Nhị trưởng lão quát lớn.
Hơn một trăm tên Đổng Gia bao vây xung quanh đều khẽ tiến lên một bước, đi chậm đến chỗ Bạo Trâu.
Bạo Trâu cả người toát ra khí thế vô cùng âm trầm khiến đám người xung quanh bất giác dừng lại bước chân, sau lưng sưu sưu mồ hôi lạnh.
" Ta xem kẻ nào dám trói lại ta." Bạo Trâu âm trầm nói.
" Ngươi muốn phản kháng?" Nhị trưởng lão cười khẩy nói.
" Ta không có phản kháng. Ta tự có chân mà đi về." Bạo Trâu lạnh nhạt nói.
" Hừ. Để ngươi tự do như vậy, ngươi chạy mất thì sao? Những người xung quanh không dám động vào ngươi, ta dám động vào ngươi. Xem ngươi có thể làm gì được ta."
Nhị trưởng lão cười lạnh nói, bước chân tiến nhanh về phía Bạo Trâu.
Hắn không phải vô duyên vô cớ kêu người bắt trói Bạo Trâu lại. Hắn chỉ đang cố tình khiến Bạo Trâu mất mặt mà thôi.
Xung quanh ngoài người Đổng Gia ra còn có rất nhiều người đoàn đội bên ngoài khác. Bọn họ không cần biết đầu đuôi rõ ràng như thế nào, chỉ cần biết Bạo Trâu bị Nhị trưởng lão bắt trói về Đổng Gia vậy là đủ rồi.
Chỉ trong thời gian ngắn tuyệt đối tin đồn sẽ lan khắp cả khu vực xung quanh đây, sau đó là toàn bộ Phía Tây đại lục.
Tứ trưởng lão, đấu không lại Nhị trưởng lão, tương lai quyền uy của hắn trong mắt mọi người, sẽ lớn hơn cả Bạo Trâu. Về mặt tiếng nói đã là cao hơn một bậc.
Bạo Trâu không chịu phối hợp, chỉ là hiện tại hắn cũng không thể làm gì khác hơn. Chẳng lẽ hắn còn có thể phản kháng lại Nhị trưởng lão rồi để hắn tiếp tục chụp mũ hay sao?
Ánh mắt Bạo Trâu không nhìn về Nhị trưởng lão mà nhìn về phía lão già gầy nhỏ còn đang khoanh tay đứng nhìn phía sau. Trong con mắt ngập tràn sự bình tĩnh, đây là điều ngươi mong muốn hay sao?
Đại trưởng lão Đổng Gia khác với mọi người, hắn không hề theo phe của kẻ nào hết. Mọi hành động của hắn đều phải có lợi cho Đổng Gia.
Bạo Trâu lần này nếu mà bị Nhị trưởng lão bắt trói. Như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Đổng Gia.
Về mặt Nhị trưởng lão là tốt cho hắn, nhưng về mặt toàn bộ Đổng Gia mà nói, thì là xấu nhiều hơn tốt.
Tứ trưởng lão Đổng Gia xông vào lãnh địa của Nhị trưởng lão Đổng Gia. Nếu xét Tứ trưởng lão chưa gây hại gì cho lãnh địa của Nhị trưởng lão, đây căn bản chỉ là chuyện nhỏ.
Vì chuyện nhỏ này mà làm quá lên sau đó biến Đổng Gia trở thành trò cười cho thiên hạ, là một việc không đáng để xảy ra chút nào.
Nhị trưởng lão tiến sát đến phía Bạo Trâu, ánh mắt lộ ra vẻ âm lãnh. Một tay hắn đặt lên vai Bạo Trâu, lập tức dùng chút sức lực, ấn Bạo Trâu phải quỳ xuống.
Bạo Trâu không hề phản kháng lại, hai chân hắn cắm vững dưới mặt đất, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Nhị trưởng lão.
Hai người, tiếp tục đấu sức với nhau. Một người cố gắng đè người kia phải quỳ xuống, còn người kia kiên quyết không quỳ, chống lại lực ấn mạnh mẽ ở trên vai mình.
Ầm. . .
Bất chợt Nhị trưởng lão toát ra khí thế trên người mình, cánh tay dùng lực ấn mạnh Bạo Trâu xuống đất, cơ bắp nổi phồng lên, ẩn ẩn hiện lên từng hình săm màu đen trên da của hắn.
Bạo Trâu quỳ một chân xuống mặt đất, vẻ mặt cực độ âm trầm toát ra khí thế của mình cố gắng đứng lên. Hai bên lại tiếp tục lâm vào giằng co.
Mặt đất phía dưới chân bọn hắn, đã bị tàn phá thành cái hố không thương tiếc.
Phía sau bọn hắn Đại trưởng lão khẽ nhíu mày lại, nghiêm giọng nói:
" Đủ rồi, Nhị trưởng lão, cho Tứ trưởng lão một bộ mặt."
Lời nói của hắn rất bình thản, âm vang hữu lực, dù là Nhị trưởng lão hay Bạo Trâu vẫn có thể nghe rõ lời hắn nói, lập tức thu lại khí thế của mình.
Soạt. . .
Nhị trưởng lão khẽ thả tay ra, híp mắt cười nói:" Tứ trưởng lão thực lực không tồi đâu."
Bạo Trâu bình tĩnh đứng dậy phủi lấy tro bụi trên đùi, lạnh nhạt nói:" Vậy nhưng Nhị trưởng lão thực lực mấy nay giảm sút nhiều, cẩn thận có ngày. . . Ta vượt qua ngươi."
Nhị trưởng lão khoé miệng vẫn nở nụ cười, nắm tay giấu phía sau lưng hơi siết chặt lại. Thế nhưng hắn không tiếp tục xuất thủ, liền xoay người rời đi.
Bên kia Đại trưởng lão nhìn thấy nắm tay của Nhị trưởng lão, hắn chỉ khẽ liếc nhìn rồi thu lại tầm mắt, cả người tưởng chừng như vô hại.
Dáng người gầy nhỏ của hắn, so với dáng người cường tráng của tất cả mọi người Đổng Gia xung quanh, quá chênh lệch rồi.
Bạo Trâu tiến chậm đến phía Đại trưởng lão, hai người chỉ khẽ liếc nhìn nhau, liền đồng thời xoay người đi về phía Nhị trưởng lão đằng trước, một đường trở về Đổng Gia, tại Diệu Nham Vực.
Đoàn người Đổng Gia vây quanh bọn hắn đồng loạt xoay người rời đi. Đi theo sao lưng Đại trưởng lão và Bạo Trâu một bước.
" Ngươi hành xử quá sốt ruột."
Song hành với nhau, Đại trưởng lão khẽ nói.
" Ta chỉ muốn giải cứu cháu mình mà thôi." Bạo Trâu lạnh nhạt đáp lại.
" Ta vốn chẳng quan tâm các ngươi đấu đá nhau ra sao. Ta chỉ muốn các ngươi nhớ rõ một điều. Ngươi sinh ra là người Đổng Gia, chứ không phải người của thế lực khác."
Đại trưởng lão khàn giọng nói ra.
Bạo Trâu khẽ im lặng hồi lâu, hắn mới nhẹ giọng nói:" Ta biết."
" Ta biết ngươi từ nhỏ đã sinh hoạt ở bên ngoài, hàng chục năm nay ngươi không hề phát triển ở Đổng Gia, ngươi đối với cảm tình của gia tộc này là rất nhạt." Đại trưởng lão nhẹ giọng nói.
" Nhưng ta cũng không muốn vì thế mà ngươi lâm vào cuộc tranh đấu của Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão. Ngươi mới thành trưởng lão gần mười năm nay, căn cơ còn chưa vững, so với Nhị trưởng lão làm trưởng lão hàng chục năm còn kém hơn rất nhiều."
" Chính vì vậy ngươi mới bị hắn nhằm vào trước, vì ngươi thực lực yếu hơn. Việc ngươi và Tam trưởng lão đi gần với nhau đã khiến hắn cảm thấy nguy hiểm."
Bạo Trâu ánh mắt chuyển sang vẻ bất ngờ, hắn không nghĩ đến Đại trưởng lão lại có thể nói nhiều như vậy.
Nở một nụ cười bình thản, Bạo Trâu nhẹ giọng đáp lại:" Đa tạ Đại trưởng lão."
" Ta cũng chỉ muốn nhắc nhở ngươi thôi. Không phải khi không chẳng có ai làm Tứ trưởng lão cho đến khi ngươi nhảy vào đâu." Đại trưởng lão lắc đầu lạnh nhạt nói:
" Những kẻ trở thành Tứ trưởng lão, không gia nhập bên nào cũng sớm bị diệt, mà dù có gia nhập cũng sẽ bị bên kia diệt. Vậy nhưng Gia chủ vẫn cố tình muốn lập chức Tứ trưởng lão để có thể ngăn cản tầm ảnh hưởng của chúng ta. . . Buồn cười."
Bạo Trâu âm thầm cảm thán. Hắn vốn không muốn nhúng tay vào, chỉ tiếc là đã muộn.
Từ lúc hắn lên chức Tứ trưởng lão, Nhị trưởng lão sau lưng hại chết nhi tử của hắn. Là Nhị trưởng lão muốn hại chết hắn, nhưng nhi tử Bạo Trâu lại là người chết oan thay. Tam trưởng lão xuất hiện lôi hắn vào Địa Cung.
Tam trưởng lão cũng là người Địa Cung. Thân phận của hắn là Bạo Ngựa dưới trướng Thái Sơn Vương.
Thái Sơn Vương cũng là người Đổng Gia, cấp độ còn trên bọn hắn. Vì hắn là lão tổ Đổng Gia.
Tuy Bạo Trâu không biết Đổng Gia có bao nhiêu lão tổ, nhưng Bạo Trâu biết, Thái Sơn Vương cũng chỉ là một trong số đó mà thôi.
Còn về Nhị trưởng lão. . .
Hắn là Huyền Vũ của Thiên Cung.
Bên trong Đổng Gia, không chỉ có người Địa Cung nằm vào, mà còn có cả người Thiên Cung nữa.
Cũng chính vì vậy, mặt ngoài luôn tỏ ra không có chuyện gì. Nhưng bên trong bóng tối, đám người chính là không chết không thôi.
Việc Thiên Địa hai Cung tranh đấu nhau, đã dẫn đến việc ảnh hưởng nhiều đến Đổng Gia.
Đại trưởng lão vẫn luôn điều hoà chuyện này.
Hắn không biết thân phận phía sau đám trưởng lão dưới mình là gì, hắn chỉ biết ngoài thân phận là trưởng lão, sau lưng còn có một thân phận bí ẩn mà thôi.
Cấp độ của Đại trưởng lão, ngăn chặn không cho hắn có thể tìm hiểu thêm.
Vì bên trên hắn, còn có một lời nói không thể nào phản bác lại được.
Cao Lãng ngạc nhiên nhìn đám người rời đi trước mặt, hắn vội quay sang hỏi:" Cứ thế mà đi sao?"
" Tất nhiên, Bạo Trâu đại nhân thân phận là Tứ trưởng lão gia tộc. Nến muốn làm gì hắn, thì cũng phải đem về gia tộc mới có thể xét xử được." Đổng Thừa cười nói.
" Cao Lãng Huynh đệ, việc của ngươi tại đây đã xong rồi. Mấy chuyện này ngươi căn bản không thể nhúng tay vào đâu, để Bạo Trâu đại nhân tự lo liệu đi."
Nói xong, hắn liền quay sang Đổng Lộ:" Đổng Lộ, ngươi dẫn Cao Lãng huynh đệ về Bát Nhiệt Lâu, ta dẫn Trác Phàm và Đổng Như Ý về gia tộc, ngươi sau đó cũng quay về cùng ta."
" Tốt." Đổng Lộ gật nhẹ nói, liền cùng Cao Lãng đi về Bát Nhiệt Lâu.
Đổng Thừa đứng sau lưng bọn hắn im lặng nhìn đến khi bóng lưng Cao Lãng và Đổng Lộ triệt để biến mất.
Hắn mới khẽ quay sang nhìn Trác Phàm, trong đôi mắt không hề che giấu lấy sát ý cùng nụ cười lạnh ở khoé miệng.
Ba tên Đổng Gia theo sau Nhị trưởng lão vốn đi vào Thiên Tùng Lâm cũng cùng lúc đi ra, tiến về phía Đổng Thừa nhấc lấy Trác Phàm và Đổng Như Ý, sau đó theo chân Đổng Thừa rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.