Chương trước
Chương sau
Đầu Trâu cầm lệnh bài trên tay, lạnh nhạt nói:
" Mạnh Bà đại nhân, ngươi xem giúp ta có những nhiệm vụ nào của Đại Quỷ phù hợp làm ở hai bên Phía Tây đại lục và Phía Đông đại lục. Bọn trẻ của ta đã đột phá thành công Linh Đan Cảnh, cần làm nhiệm vụ thăng chức."
" Ồ. Ngươi đợi ta kiểm tra một lát." Mạnh Bà ngạc nhiên kêu lên một tiếng, cười khẽ nói ra:" Chúc mừng."
" Đa tạ." Đầu Trâu đáp lại.
Bên trong lệnh bài liền lâm vào im lặng, chỉ khe khẽ phát ra ánh sáng nhu hoà thể hiện hai bên vẫn còn đang kết nối với nhau.
Vài phút sau, mới có âm thanh của Mạnh Bà vang lên:
" Vốn dĩ Địa Bàn của Địa Cung chúng ta ở phía Đông đại lục, hai bên kia chi nhánh ít hơn bên này rất nhiều. Nhiệm vụ phải vài tháng, mới có một cái đem sang bên đây, hơn nữa tiêu chuẩn khá cao."
" Ta biết. Ngươi nói điểm chính đi."
Đầu Trâu bình tĩnh nói.
Bình thường những nhiệm vụ phải đi sang đại lục khác, người nhận thường phải là Nguyên Anh Cảnh thực lực trở lên. Linh Đan Cảnh thực lực tuy tại một gia tộc là rất mạnh, nhưng so với cả một chi nhánh của Địa Cung, cũng chẳng thấm vào đâu.
Người ta căn bản không hề thiếu Linh Đan Cảnh thực lực, không cần thiết phải đi nhận sự trợ giúp từ phía bên kia đại lục.
Nếu có nhận, cũng phải là Nguyên Anh Cảnh trở lên.
Tuy nhiên không phải là không có những nhiệm vụ như vậy, chỉ là nó rất hiếm gặp mà thôi.
" May mắn ở chỗ ta có một nhiệm vụ gần khu vực hải đảo. Vị trí của nó là Thiên Tùng Lâm, rìa đông của Phía Tây đại lục. Khá thích hợp với điều kiện ngươi vừa nói."
Mạnh Bà đáp lại.
" Đa tạ, ngươi nói rõ nhiệm vụ đi." Đầu Trâu gật nhẹ đầu nói.
" Hai đứa trẻ của Đầu Trâu, đứng dưới trướng Thái Sơn Vương đại nhân bị mắc kẹt bên trong Thiên Tùng Lâm. Đầu Trâu đã gọi rất nhiều nhân thủ của Địa Cung tìm kiếm, chỉ là lại bị vướng bận đám yêu thú bên trong đấy ngăn cản. Hắn có gọi thêm người hỗ trợ, có gọi cả bên Phía Đông đại lục chúng ta."
Mạnh Bà giải thích.
" Đa tạ, nhiệm vụ này để ta tiếp thay hắn." Đầu Trâu vui vẻ nói, xem ra vẫn còn có nhiệm vụ phù hợp.
" Đây là nhiệm vụ yêu cầu đoàn đội, ngươi xác định một mình hắn có thể làm được?"
Mạnh Bà nghiêm túc hỏi lại.
Bên Phía Tây đại lục yêu cầu trợ giúp không nói rõ số người, điều đó có nghĩa có thể cùng lúc nhiều người nhận nhiệm vụ này, đây vốn là nhiệm vụ một đoàn đội cùng làm với nhau.
Chỉ là theo quy củ của Địa Cung, nhiệm vụ thăng cấp chỉ có thể làm một mình, điều đó để tránh cho việc thực lực ngươi không đủ nhưng lại được đồng đội gánh cho, không cân xứng với chức vị của mình.
Đầu Trâu nhận nhiệm vụ này đưa vào nhiệm vụ thăng cấp, không khác gì là để kẻ nhận nhiệm vụ đấy một mình hắn làm nhiệm vụ cấp độ của một đoàn người.
" Không có gì đâu, dù sao bọn ta cũng ở gần đây, đi ra đi về cũng tốn thời gian, chẳng bằng đi luôn sang Phía Tây đại lục làm nhiệm vụ luôn. Nhiệm vụ này tốt lắm, ngươi cứ đưa hết nội dung chi tiết nhiệm vụ cho Bạch Vô Thường, hắn sẽ tự biết gửi đến cho ta. Tạm biệt."
Đầu Trâu cười vui vẻ nói, sau đó lập tức dừng vận chuyển linh khí, cắt đứt cuộc nói chuyện.
Trong lòng hắn có chút vui vẻ, vậy là có nhiệm vụ đưa Cao Lãng cách xa chỗ này rồi. Hắn cũng chẳng cần biết có thể kéo dài chuyện này được bao lâu, chỉ cần kéo dài càng lâu càng tốt là được.
" . . ."
Đầu kết nối bên kia, Mạnh Bà có chút im lặng.
Nàng còn chưa kịp nói xong đâu, Đầu Trâu đã cắt đứt cuộc nói chuyện rồi?
Nhiệm vụ đoàn đội này xếp vào nhiệm vụ thăng chức, nàng cũng không biết người nhận nhiệm vụ có thể làm nổi không nữa?
Trong lòng nàng mặc niệm cho kẻ nào xui xẻo nhận phải cái nhiệm vụ vất vả này. . .
" Thái Sơn Vương họ Đổng, ta lâu nay vẫn luôn nghĩ hắn là người Đổng Gia, hai đứa trẻ bị mắc kẹt trong đấy, không phải là người Đổng Gia đó chứ?" Mạnh Bà nhìn nội dung nhiệm vụ, suy nghĩ lẩm bẩm nói.
" Kệ đi. Đem ném cho Đầu Trâu để hắn tự tính." Mạnh Bà lắc đầu bỏ sang một bên.
Trong lòng nàng có dự cảm, nhiệm vụ này không đơn giản như vẻ bề ngoài. Đem nhiệm vụ này giao cho Đầu Trâu, chắc hẳn hắn sẽ nhận ra điểm nghi ngờ của nhiệm vụ lần này thôi.
Nàng chẳng việc gì phải suy nghĩ cho mệt óc, để Đầu Trâu tự nghĩ đi.
Đáng tiếc, Đầu Trâu có thể nghĩ được sao?
Thân phận của những người bên trong Địa Cung vốn là một bí mật. Cũng chỉ có Mạnh Bà là người điều hành các công việc bên trong Địa Cung mới chỉ hơi biết được Thái Sơn Vương họ Đổng mà thôi.
Đám người còn lại, ai mà nghĩ ra được cơ chứ?
Vậy nên đối với Đầu Trâu mà nói, đây chỉ là một nhiệm vụ đoàn đội bình thường, độ khó cao hơn nhiệm vụ cá nhân một chút. Nhưng không phải là Cao Lãng không thể làm được.
(ー_ー゛)
. . . . . .
Hai ngày sau.
Bến cảng Phía Tây Đại Lục.
Long Thải Thành.
Rào. . . Rào. . .
Tiếng sóng vỗ vang lên đánh vào bờ biển, một tên nam tử mặc lấy trang phục đen hoa văn viền trắng bước chậm đi trên bến cảng, ánh mắt hiếu kỳ nhìn cảnh vật xung quanh mình.
Đây là lần đầu tiên hắn được đặt chân tới một nơi xa như vậy.
" Dựa theo lộ trình, ta cần phải đi tìm chi nhánh của Địa Cung tại gần đây trước đã." Cao Lãng nhìn dòng người đi lại xung quanh mình, khoé miệng hắn nhếch lên, lẩm bẩm nói.
Chuyến đi lần này, chỉ có một mình hắn mà thôi.
Hai ngày trước Đầu Trâu đã bàn giao tất cả mọi nội dung nhiệm vụ đưa cho Cao Lãng, bên trong ghi rõ ràng mọi thứ liên quan tới nhiệm vụ bao gồm cả Lệnh bài nhiệm vụ cho hắn.
Cao Lãng bây giờ chỉ việc tìm đến chi nhánh của Địa Cung rồi xác nhận hắn là người làm nhiệm vụ mà thôi. Người Địa Cung tại Phía Tại Đại Lục sẽ giúp đỡ hắn.
" Nhiệm vụ này ta đơn giản chỉ việc phối hợp với những người tại đây mà thôi, chủ lực đã có Đầu Trâu đại nhân tại phía Tây đại lục giúp rồi. Xem ra đây đúng là nhiệm vụ đơn giản mà."
Cao Lãng vui vẻ nói. Sư thúc của hắn quả nhiên đối xử tốt với hắn. Không những giao cho một nhiệm vụ hỗ trợ đơn giản như vậy, lại còn có thể được tham quan Phía Tây đại lục.
Tâm trạng Cao Lãng bây giờ chỉ cảm thấy mình đang đi du lịch một chuyến đi dài ngày mà thôi.
Dù sao hắn cảm thấy nhiệm vụ hỗ trợ này chỉ giống như là tìm hai người bị mất tích vậy, cũng không có nhiều âm mưu hay phải chém giết như nhiệm vụ trước của hắn.
Đột phá Linh Đan Cảnh khiến thực lực Cao Lãng bay vọt về chất, trong lòng cũng trở nên tự tin hơn rất nhiều.
Chỉ là trong lòng Cao Lãng cũng hơi ngờ ngợ, hắn cảm thấy mình quên mất điều gì đó, nhưng lại không nghĩ ra.
Hiện tại vì không để gây sự chú ý, Cao Lãng đơn giản không mặc trên người trang phục của Địa Cung, hắn cũng không đeo mặt nạ, để lộ ra khuôn mặt thật của hắn. Trên đầu quấn chiếc khăn đeo màu đen che đi vết sẹo.
. . .
Bát Nhiệt Lâu.
Bề ngoài chỉ là một nhà trọ lớn của Long Thải Thành, thế nhưng bên trong thực ra lại là chi nhánh của Địa Cung.
Phía Tây đại lục có hai Địa Vực và hai Cấm khu, so với phía Đông ít hơn một Địa Vực. Bao gồm Diệu Nham Vực, Tam Thanh Vực, Tử Binh Cấm Khu và Phong Minh Cấm Khu.
Trong đó Cao Lãng còn biết được, toà Bát Nhiệt Lâu này, chỉ là chi nhánh mà thôi. Địa bàn thật sự của Bát Nhiệt Lâu, nằm trong Diệu Nham Vực. Đồng thời người cai quản nó, cũng là Thái Sơn Vương đại nhân. Một trong những người đứng đầu Địa Cung.
Cảm khái nhìn toà nhà trọ to lớn trước mặt, Cao Lãng đi vào bên trong.
Hắn vừa mới bước vào, một tên tiểu nhị bên trong bước ra chào đón hắn, vui vẻ nói:
" Khách quan, ngài cần gì?"
" Ta muốn thuê phòng trọ." Cao Lãng mỉm cười gật đầu nói.
" Vậy mời ngài theo ta đi gặp quản sự, hắn sẽ sắp xếp phòng cho ngài." Tiểu nhị mỉm cười nói, liền dẫn Cao Lãng vào bên trong.
Đi vào bên trong một đoạn, tiểu nhị dẫn Cao Lãng đến gặp một tên nam tử hơi to béo, khuôn mặt phúc hậu đang ngồi tính sổ sách.
" Quản sự, vị khách nhân đây muốn thuê trọ." Tiểu nhị hơi tiến về phía hắn, cẩn thận nói.
Tên quản sự bút trên tay dừng lại, hắn ngẩng đầu bình tĩnh nhìn Cao Lãng, lạnh nhạt nói:
" Khách quan, không biết ngài muốn thuê phòng như thế nào? Phòng thường. . . Hay là phòng hảo hạng?"
" Một căn phòng mà ta đã đặt trước." Cao Lãng mỉm cười nói, đồng thời lôi ra một chiếc lệnh bài Địa Cung đặt trên bàn.
Ánh mắt tên quản sự nhìn vào lệnh bài hơi biến một cái, lập tức chuyển sang vui vẻ, thái độ cũng thân thiện hơn rất nhiều:
" Thì ra là phòng đặt trước, khách quan mời đi theo ta. Để ta dẫn ngài đi."
Nói xong liền đứng dậy. Hắn muốn đích thân dẫn Cao Lãng đi nhận phòng.
" Tiểu nhị, ngươi ở dưới trông chừng, ta đi một lát rồi về." Quản sự bình tĩnh nói, vẻ mặt nghiêm túc.
" Phải. Đại nhân."
Tiểu nhị gật đầu nói.
" Khách quan, mời đi theo ta."
Quản sự khách khí nói chuyện với Cao Lãng, liền dẫn hắn đi lên lầu trên.
Dẫn Cao Lãng đi lên trên lầu bốn, nơi đây vốn đã thuộc về địa bàn của Địa Cung, căn bản không có người ngoài, vừa đi trong hành lang, tên Quản sự bình tĩnh nói:
" Chắc hẳn khách quan là người từ xa đến."
" Phải. Phía Đông Đại Lục." Cao Lãng gật đầu nói.
" Thì ra là người Phía Đông." Quản sự mỉm cười nói, vẻ mặt mong đợi:" Không biết lần này Phía Đông có mấy người tới giúp đỡ bọn ta?"
" Chỉ có mình ta mà thôi."
Cao Lãng hơi chập chừng một chút rồi đáp lại, trong lòng hơi khó hiểu.
Tại sao hắn lại hỏi như vậy? Đây chẳng phải chỉ là một nhiệm vụ cá nhân thôi sao? Mấy người gì ở đây?
" Chỉ có mình ngươi?" Quản sự bước chân dừng lại, kinh ngạc nói ra.
Ngữ khí của hắn đột nhiên trở nên dữ dội, hiển nhiên không kiềm chế được cảm xúc của mình.
" Ngươi chỉ có một mình mà dám nhận nhiệm vụ của cả một đoàn đội hay sao?"
Cao Lãng hai chân đứng yên tại chỗ, trong lòng như bị sét đánh. Hắn hiểu ra mình bỏ quên thứ gì rồi? Chính vì cảm xúc quá vui vẻ vì nhiệm vụ mà Cao Lãng lại quên mất nội dung của nó.
Đây là nhiệm vụ tìm kiếm a. Đã là nhiệm vụ tìm kiếm thì phải càng nhiều người tìm kiếm càng tốt, một mình hắn đi thì có ích gì?
(ー_ー゛)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.