Chương trước
Chương sau
Vân Hi chợt ngạc nhiên nhìn lấy cây trường thương trên tay Cao Lãng, Lãng đệ có thanh trường thương này từ đâu ra? Tại sao ở gần Lãng đệ như vậy bao lâu mà hắn lại có thể không biết?
Sau đó hắn dứt khoát lắc đầu loại bỏ suy nghĩ, mỗi người đều có cho mình một bí mật, là một huynh đệ tốt, Vân Hi phải tự giác biết điều không truy hỏi bí mật đó.
Cao Lãng sau khi vung trường thương ra, cả người chúi về phía trước, hắn lảo đảo vài bước chân mới có thể đứng vững được.
Trong lòng cảm khái, cây trường thương này thật nặng a.
Nhưng cũng phải công nhận sức bộc phá kinh khủng do nó gây ra. Khiến Cao Lãng cũng phải khiếp sợ trong lòng.
Ầm. . .
Đám người bị hất tung bay lên không trung, sau đó ngã lăn ra mặt đất, ai nấy cũng đều khiếp sợ nhìn về phía Cao Lãng, khuôn mặt tràn đầy kiêng kỵ.
" Quả không hổ là người Địa Cung, thực lực thật mạnh mẽ." Một tên trong Linh Hoàng Tông kinh ngạc lẩm bẩm nói.
Bốn tên Cuồng Thiết học viện ở gần đấy giữ im lặng không nói gì. Chỉ có đám bọn hắn là biết, thực lực tên Địa Cung này tuy mạnh, nhưng không mạnh đến nỗi vậy.
Trong bốn tên Cuồng Thiết học viện, đã có hai tên nhờ vào chìa khoá mở ra căn phòng mà đột phá Linh Đan Cảnh nhất trọng.
Bọn hắn đã từng muốn cướp chìa khoá của tên Doanh Gia kia, đáng tiếc là thất bại, để hắn chạy mất. Vì thế chỉ có thể tìm cách khác.
Sau khi tới căn phòng này, phát hiện mới chỉ có một tên Linh Hoàng Tông đột phá Linh Đan Cảnh, người còn lại đang bên trong tu luyện.
Đám Cuồng Thiết học viện này muốn đuổi tên đang tu luyện đó ra, cướp lấy vị trí đấy.
Linh Hoàng Tông tuy là một trong Tam Tông, nhưng địa bàn lại ở Phía Đông đại lục. Trong khi đó Cuồng Thiết học viện lại ở phía Tây, vị trí địa lý cách xa nhau. Đám người Cuồng Thiết học viện càng thêm không hề sợ hãi.
Chỉ tiếc vận khí bọn hắn không tốt, mới giao tranh được một lúc thì tên Linh Hoàng Tông còn lại thành công đột phá Linh Đan Cảnh nhất trọng rồi đi ra ngoài.
Hai bọn hắn liên hợp lại giao thủ với bốn tên Cuồng Thiết học viện đây. Mắt thấy căn phòng đã không còn sử dụng được nữa, lại thêm hai bên cũng chưa có ai bị thương, đều chuẩn bị dừng tay lại thì Cao Lãng xuất hiện.
Hai bên thế lực Linh Hoàng Tông và Cuồng Thiết học viện liếc mắt nhìn nhau, lập tức chia làm hai bên chuẩn bị bỏ trốn.
Cao Lãng mới chỉ quét một thương đã đánh bay bọn hắn, thực lực chênh lệch nhiều như vậy còn đánh cái gì nữa. Chạy là thượng sách.
" Nhất Quỷ, Nhị Quỷ. Lược trận."
Đám người vừa động, Cao Lãng lập tức quát khẽ một tiếng, xách thương xông về phía đám người Linh Hoàng Tông.
Nhìn thấy đám người Linh Hoàng Tông, Cao Lãng lập tức không có một chút thiện cảm nào với bọn hắn.
" Tốt."
Vân Hi và A Lôi phía sau đồng thanh đáp lại, lập tức chia ra hai bên chặn đầu đám người lại.
Lúc trước bọn hắn thực lực Linh Hải Cảnh cửu trọng đã có thể một đánh bốn, càng đừng nói đến bây giờ đã đột phá thực lực mạnh hơn rất nhiều.
Nhiệm vụ của Vân Hi và A Lôi, chỉ là giữ chân đám người lại mà thôi. Còn người xuất thủ thật sự, phải là Cao Lãng.
Ầm. . .
Hai tên Linh Hoàng Tông mới chạy được một đoạn, trước mặt bọn hắn lập tức xuất hiện rất nhiều bàn tay màu xám trắng từ bên trong làm khói đen vươn ra túm lấy bọn hắn lại. Những bàn tay ấy điên cuồng mò lên khuôn mặt của hắn, muốn mở miệng bọn hắn ra thò vào bên trong.
Hai tên hốt hoảng bộc phát ra khí thế của mình, trên người bọn hắn xuất hiện một ngọn lửa lớn đốt cháy những bàn tay ấy, khiếp sợ lùi về phía sau.
" Đừng để bàn tay ấy cho vào được trong miệng của ngươi, nếu không muốn bị mất lưỡi." Một tên Linh Hoàng Tông khẽ quát.
" Phải, sư huynh." Tên Linh Hoàng Tông còn lại gật đầu đáp lại.
Vù. . .
Cao Lãng chớp mắt đã xuất hiện phía sau lưng hai tên Linh Hoàng Tông ấy, trường thương trên tay đâm ra.
Bên trên trường thương, xuất hiện một làn khói đen quỷ dị lan ra bên ngoài. Sau đó trong ánh mắt hoảng sợ của hai tên Linh Hoàng Tông quay về phía sau, xuất hiện là hàng trăm mũi thương đang lao về phía hắn.
Bộp. . .
Còn chưa kịp định thần lại.
Vân Hi đang chặn phía trước bọn hắn tiếp tục xuất thủ, làn khói đen của Vân Hi tạo ra xuất hiện hàng trăm cánh tay bám chặt lấy toàn bộ cơ thể của hai tên Linh Hoàng Tông, khiến cho bọn hắn không thể cử động được.
Chỉ là vừa bám vào, bàn tay lại bị những ngọn lửa xung quanh hai tên Linh Hoàng Tông thiêu cháy, tuy chỉ giữ được vài giây, nhưng cũng đủ cho Cao Lãng chạm được vào người bọn hắn.
Phập. . . Phập. . . Phập. . .
Thiết Thụ Địa.
Hàng trăm mũi thương lao ra xuyên thủng cơ thể hai tên Linh Hoàng Tông, máu tươi văng ra bắn vào bên trong làn khói đen của Vân Hi.
Lực đẩy của mũi giáo nhấc cơ thể hai bọn hắn bay lên không trung, sau đó rơi mạnh xuống mặt đất.
Toàn bộ cơ thể bị xuyên thủng hàng chục cái lỗ có thể nhìn xuyên qua bên kia, máu tươi ồ ạt chảy ra, vương vãi cả những mảnh thịt nát vụt.
Sau khi xuất thủ xong, Cao Lãng lập tức xoay người lại lao đến phía đám người Cuồng Thiết học viện.
Bàn tay phải cầm thương của Cao Lãng gân xanh nổi lên, vết sẹo trên vai thấm ra máu tươi.
Trường thương trên tay hắn càng ngày càng nặng, khiến Cao Lãng phải vận dụng hết sức mạnh của bản thân mới có thể vung thương được.
Lại thêm trên vai có vết thương chưa lành hẳn, bị vận động điều tiết quá tải, khiến vết thương cũ tiếp tục chảy máu.
Ầm. . .
So với Vân Hi sử dụng phương thức quỷ dị để chặn lại hai tên Linh Hoàng Tông. A Lôi sử dụng phương phức thô bạo hơn nhiều.
Trên tay A Lôi cầm chiến phủ trực tiếp va chạm với binh khí của hai tên Cuồng Thiết học viện cùng một lúc.
Hai tên đấy đều là thực lực Linh Đan Cảnh nhất trọng, cả người rèn luyện ngoại công, đáng tiếc sau khi va chạm với A Lôi, lại bị một phủ của hắn đánh bay về sau.
Hai tên Linh Đan Cảnh bị đánh bay, càng đừng nói đến hai tên Linh Hải Cảnh phía sau. Chịu dư âm của cú va chạm, cũng bị đẩy lùi về phía sau vài bước.
Cao Lãng một thương giết chết hai tên Linh Hoàng Tông, hắn lập tức quay về phía đám người Cuồng Thiết học viện. Hai bên đám người khoảng cách, cũng chỉ có hơn trăm mét mà thôi.
Vì thế A Lôi sau khi bổ ra một phủ, đám người Cuồng Thiết học viện vừa mới đứng vững thân hình, đã ngay lập tức phải quay lại đối đầu với Cao Lãng.
Hai tên Linh Đan Cảnh của Cuồng Thiết học viện lập tức xoay người lại, trên người xuất hiện một tầng đất đá dày bọc bên ngoài cơ thể, vung lên vũ khí của mình về phía Cao Lãng, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.
Trên tay đã xuất hiện dấu vết của việc dùng sức quá độ, trọng lượng của trường thương gây ra khiến Cao Lãng không thể tiếp tục ra võ kỹ, hắn chỉ nhấc trường thương lên trên không trung, vụt mạnh xuống tên Cuồng Thiết học viện ở trước mặt mình.
Ầm. . .
Trường thương tạo ra một tiếng gió rít vô cùng kinh khủng va chạm lên vũ khí của tên Cuồng Thiết học viện đấy, sau đó ấn lún xuống cả người hắn, đập mạnh xuống đất.
Tên Cuồng Thiết học viện bị một quật của trường thương đập bẹp. Cả thanh vũ khí và cơ thể của hắn đều bị biến dạng, xuất hiện một vết hằn dọc vô cùng lớn trên cơ thể hắn. Chết luôn tại chỗ.
Vụt. . .
Bên cạnh Cao Lãng tên Cuồng Thiết học viện còn lại xuất thủ, mắt thấy hắn sắp chạm đến người Cao Lãng.
Tay trái Cao Lãng hơi đảo, xuất hiện một cây Bút Phán Quan lao ra, cắm giữa trán tên Cuồng Thiết học viện đó.
Tên Cuồng Thiết học viện hai con mắt trợn lớn, cả người theo hướng chạy lao nghiêng về phía trước, ngã xuống mặt đất, cơ thể co giật.
Trên trán của hắn, cây Bút Phán Quan điên cuồng hút máu tươi.
" Hộc. . . Hộc. . ."
Cao Lãng miệng thở dốc, hắn hơi ngẩng đầu lên nhìn hai tên Cuồng Thiết học viện thực lực Linh Hải Cảnh cửu trọng còn lại. Đã bị A Lôi một phủ bổ chết trong khi Cao Lãng còn bận giao đấu với hai tên này.
Keng. . .
Bàn tay phải thả lỏng ra, Cao Lãng để thanh trường thương của mình tự do rơi xuống đất, hắn có chút bất đắc dĩ.
Cây trường thương này cũng quá nặng rồi đi. Từ nãy đến giờ Cao Lãng cũng mới chỉ dùng được năm phút thôi, cánh tay phải của hắn đã sắp rã rời luôn rồi.
Không biết dùng trong nửa giờ đến khi kết thúc khả năng của nó, cánh tay của Cao Lãng có còn là tay của hắn không nữa?
Cảm khái lắc đầu, Cao Lãng nhặt lại thanh trường thương cùng với Bút Phán Quan của hắn, lục soát thi thể của hai tên Cuồng Thiết học viện trước mặt.
Bên kia Vân Hi đã sớm lục soát xong thi thể của hai tên Linh Hoàng Tông, đem nhẫn trữ vật của hai tên đó ném cho Cao Lãng.
A Lôi lấy trên tay hai tên Linh Hải Cảnh cửu trọng của Cuồng Thiết học viện, cũng ném nhẫn trữ vật trên tay hai bọn hắn cho Cao Lãng.
" Đa tạ. Ngươi có cần những đồ gì không, cái gì không cần thì cho ta."
Cầm lấy chiếc nhẫn trữ vật, Cao Lãng khẽ gật đầu nói.
" Tốt. Để ta lấy vũ khí của bọn hắn cùng với một số loại đan dược cần dùng." Vân Hi đáp lại.
" Ta cũng thế." A Lôi bình tĩnh nói.
Cao Lãng mặc kệ Vân Hi và A Lôi chia đồ, sau khi bọn hắn chọn xong những thứ mình cần thiết, toàn bộ còn lại đều đem cho Cao Lãng.
Nhìn trên tay sáu chiếc nhẫn không gian trữ vật, Cao Lãng mỉm cười, lại đoạt được một bút tiền của phi nghĩa.
Toàn bộ những vật phẩm này, Cao Lãng đều đem bán hết cho Tử Văn. . .
Đã bán 34 tổng linh dược, nhận 673 điểm năng lượng.
Đã bán 41 viên đan dược, nhận 784 điểm năng lượng.
Đã bán 2 vũ khí huyền giai sơ cấp, nhận 120 điểm năng lượng.
Đã bán. . .
Tổng điểm năng lượng nhận được, 1786 điểm năng lượng.
Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến 1, giết 4 Linh Đan Cảnh cường giả, nhận 400 điểm năng lượng.
Tổng điểm năng lượng hiện có, 3520 điểm năng lượng.
Bên trong đầu Cao Lãng, liên tiếp vang lên thông báo của Tử Văn khiến hắn cười vui vẻ.
Toàn bộ số điểm, Cao Lãng đều không tiêu mà tích trữ lại.
Bên cạnh Cao Lãng, Vân Hi nhìn thấy hắn vui vẻ như vậy, trong lòng thầm thở một hơi. Xem ra Lãng đệ đã phát tiết xong xuôi, thế nên mới có thể vui vẻ như vậy.
" Đi thôi. Chúng ta ra ngoài."
Chỉnh lý xong xuôi, Cao Lãng mỉm cười nói, liền cùng với Vân Hi và A Lôi rời khỏi bí cảnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.