Chương trước
Chương sau
Tình huống đột nhiên quá bất ngờ, đám người Doanh Gia không ai nghĩ tới, Vân Hi lại có thể xuất hiện phía sau lưng bọn hắn.
Càng không ai nghĩ đến, hắn có thể xuất hiện nhanh như vậy. Khi mà đám người xung quanh còn đang ngơ ngác chưa phản ứng kịp.
Cảm nhận thấy tiếng gió rít phía sau lưng, tên nam tử Doanh Gia hỗ trợ phía sau cố gắng xoay người, né tránh sang một bên, chỉ là đã không kịp.
Phập. . .
Thanh trường kiếm trên tay Vân Hi nhẹ nhàng đâm xuyên qua cổ họng của hắn, sau đó kéo nhẹ lên trên, vừa lúc cắt đôi đầu trên nam tử làm hai nửa, tẽ sang hai bên.
Bên cạnh hắn, một tên Doanh Gia khác kịp phản ứng, trên tay xuất hiện một cái roi da, vụt về phía Vân Hi, đồng thời những con côn trùng xung quanh bọn hắn cũng đồng loạt tấn công.
Vân Hi ngay sau khi giết một tên không chút do dự lùi lại về phía sau, cả thân hình của hắn mờ nhạt dần rồi biến mất, khiến những con côn trùng xung quanh tấn công vào Vân Hi chỉ là vồ vào khoảng không.
Lần tiếp theo xuất hiện, Vân Hi đã ở bên cạnh một tên Doanh Gia phía đằng trước, trường kiếm đồng dạng đâm về phía cổ họng của hắn, chỉ là lần này lại không được như ý.
Keng. . .
Một âm thanh kim thiết vang lên, trường kiếm trên tay Vân Hi đâm vào cổ họng của hắn nhưng chỉ chạm được bên ngoài da thịt, không thể đâm sâu vào bên trong.
Tên Doanh Gia đó kịp thời phản ứng, hai bàn tay nhanh chóng vồ lên thanh trường kiếm của Vân Hi.
May mắn, Vân Hi sau khi ra một chiêu liền nhanh chóng rút về, khiến bàn tay tên Doanh Gia đó bị vồ hụt.
Lùi về một khoảng cách an toàn, Vân Hi miệng thở dốc, cánh tay cầm kiếm cũng trở nên căng cứng, run rẩy nhè nhẹ.
Chiêu thức này của hắn, quả thực vô cùng hao tốn linh khí.
Chợt ánh mắt Vân Hi híp lại, nhanh chóng né sang một bên.
Vụt. . .
Tại phía vị trí của Vân Hi, xuất hiện một con rồng nước va chạm mạnh xuống mặt đất.
Cách xa xa đó là khuôn mặt tiếc nuối của Lữ Báo. Hắn đã chờ đợi cơ hội đánh lén này rất lâu, chỉ tiếc vẫn là không đánh trúng.
Sau khi xuất ra một kích, Lữ Báo không hề do dự lao thẳng đến phía căn phòng, phía sau là ba tên Thanh Hoa học viện tiếp tục công kích Vân Hi, không cho hắn thời gian kịp phản ứng.
Vì đám người Vân Hi và Doanh Gia giao chiến gần khu vực căn phòng nhất. Đám người Thanh Hoa học viện không thể lại gần bọn hắn, thế nên bắt buộc phải đánh lén đẩy Vân Hi ra, cho bọn hắn có cơ hội lao vào bên trong.
Vân Hi khuôn mặt trở nên dữ tợn, né tránh đòn đánh của ba tên Thanh Hoa học viện còn lại, gấp gáp nhìn Lữ Báo đang chạy về phía căn phòng, hắn hét lớn:
" Nhất Quỷ."
. . .
Xoẹt.
Cao Lãng sau khi giao chiến với đám người Cổ Linh học viện, khiến cho hai kẻ đó không còn khả năng phản kháng, tinh thần lập tức ung dung hơn rất nhiều.
Hắn mặc kệ hai tên nữ tử Nạp Lan Gia tộc đang cảnh giác nhìn mình, bước chậm đến phía từng người Cổ Linh học viện, kết liễu sinh mạng của bọn hắn.
Chợt nghe thấy tiếng kêu gọi của Vân Hi phía sau, Cao Lãng giật mình xoay người lại, nhìn thấy tình huống trước cửa căn phòng, không tự chủ bộc lộ ra luồng sát khí cuồng bạo, lao nhanh về phía Lữ Báo.
Hai tên nữ tử Nạp Lan Gia tộc sau khi nhìn thấy Cao Lãng rời đi liền nhẹ nhõm thở phào một cái. Hai nàng im lặng nhìn nhau một lúc, đồng thời xoay người rời đi. Thực lực của các nàng quá kém, không thể nào trộn lẫn vào cuộc chiến này được.
So với việc tranh cướp chìa khoá, giữ mạng thì tốt hơn.
Loạt soạt. . .
Chỉ là các nàng vừa mới chạy qua một cái lối đi bên trong hang động, bước chân liền cứng lại, chậm rãi lùi về sau, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
Theo bước chân của hai nàng, bên trong lối đi dần xuất hiện một tên mặc áo choàng trắng, đeo mặt nạ Thiên Binh, bước chậm ra bên ngoài.
Hắn vui vẻ nhìn hai nàng, sau đó lại nhìn cuộc hỗn chiến đằng xa kia, khoé miệng kéo lên một nụ cười kinh dị, lẩm bẩm nói:
" Người Địa Cung bên trong đây, rất là náo nhiệt đâu?"
. . .
Vân Hi mắt thấy tên Lữ Báo sắp tiến vào bên trong căn phòng, đồng thời Cao Lãng lại ở tít xa kia, không thể đến kịp. Hắn tức giận quát lên một tiếng, cả người mờ nhạt dần rồi biến mất, khiến cho ba đòn đánh của ba tên Thanh Hoa học viện xuyên qua cả thân ảnh của hắn.
Vụt. . .
Đến khi xuất hiện, Vân Hi đã đứng ở trước người Lữ Báo, một kiếm đâm về phía hắn.
Vốn biết Vân Hi có một chiêu thức này, Lữ Báo khoé miệng khẽ nhếch lên nở nụ cười lạnh, trên tay trường kiếm quét ngang, trước mặt hắn xuất hiện một bức tường bằng nước lớn chặn lại đòn đánh của Vân Hi.
Đồng thời phía sau bức tường nước, lợi dụng điểm mù, một kiếm đâm ngang hông hắn.
Vân Hi một kiếm đâm xuyên qua bức tường nước, tẽ nó sang hai bên. Cảm nhận phía dưới có nguy hiểm, hắn muốn né tránh đã không kịp.
Phập. . .
Trường kiếm trên tay Lữ Báo đâm xuyên sườn trái của Vân Hi, đẩy bay hắn lùi về phía sau. Vân Hi con mắt trợn lớn, bàn chân dậm mạnh xuống đất, lợi dụng lực đẩy đưa người hắn lùi về, không cho Lữ Báo có cơ hội lợi dụng.
Phụt. . .
Lưỡi kiếm đâm xuyên qua người Vân Hi sau đó nhanh chóng bị rút ra. Máu tươi bắn lên trên bức tường nước cùng với vạt áo của Lữ Báo.
Nhìn thấy động tác Vân Hi nhanh như vậy, Lữ Báo ánh mắt có một vệt tiếc nuối.
Hắn vốn tưởng mình có cơ hội giết một tên người Địa Cung, phá vỡ được quy luật bên trong đây đâu. Chỉ tiếc còn thiếu một chút nữa.
Nếu đường kiếm của hắn khi đó đẩy cao thêm chút nữa, có lẽ đã đâm trúng trái tim của Vân Hi.
" Hộc. . ."
Vân Hi chỉ cảm thấy một cảm giác ngột ngạt xộc vào người, bàn tay trái chặn lại vết máu trên hông, nửa quỳ dưới mặt đất, nở một nụ cười lạnh nhìn Lữ Báo có vẻ điên cuồng.
Vút. . .
Phía sau lưng Lữ Báo, vang lên tiếng gió rít vô cùng kinh khủng.
Lữ Báo trong lòng giật mình, vội vã né sang một bên, vừa kịp lúc hai cây giáo lao qua, vượt qua người hắn.
Ầm. . . Ầm. . .
Hai cây giáo của Cao Lãng đâm xuống mặt đất, cày xéo cả khu đất đấy lên, phá hoại tạo thành một đường kẻ dọc trên nền đất.
Lữ Báo liếc nhìn tên Địa Cung phía sau lưng mình đang lao tới, hai con mắt đỏ ngầu, bám trên người hắn là cả một đường huyết sát chi khí bốc lên.
Hắn lại liếc sang nhìn Vân Hi với vẻ mặt tiếc nuối, mắt thấy không có khả năng giết tên Địa Cung này, liền quyết đoán bỏ chạy, không hề chính diện chiến đấu với Cao Lãng.
Lữ Báo là một kẻ vô cùng có quyết đoán, hắn biết kẻ nào hắn đánh được, kẻ nào không. Tuy hắn không sợ Cao Lãng, nhưng hắn cũng không muốn chủ động đi giao chiến để rồi tự tiêu hao sức lực của mình.
Giật.
Cách chỗ bọn hắn không xa, ba tên Thanh Hoa học viện lao đến chỗ thi thể của tên nam tử bịt mặt khăn trắng Lãnh Gia, giật lấy chiếc chìa khoá trên tay hắn, chạy về phía Lữ Báo, hét lớn:
" Sư huynh, chìa khoá chúng ta lấy được rồi. Mau đi thôi."
Lữ Báo nghe xong liền vui vẻ cười một tiếng, trường kiếm trên tay xuất hiện một con rồng nước cuồn lấy đám người Thanh Hoa học viện cùng hắn rời đi.
Cao Lãng tức giận lao đến, trên tay cầm lấy một cây giáo, vận dụng hết sức mình động tác giơ lên chuẩn bị ném về phía con rồng nước.
Vù. . .
Chỉ là vừa mới giơ ra động tác, bên cạnh Cao Lãng vang lên tiếng gió rít lao về phía hắn.
Loạt soạt. . .
Ba cây giáo màu trắng bay về phía Cao Lãng, một cây phân biệt bay trúng vai phải Cao Lãng, một cây bay trúng sườn phải, một cây bay trúng đùi phải.
Cao Lãng tuy cố gắng né tránh, thế nhưng vì tình huống bất ngờ, lại thêm cây giáo lao quá nhanh, hắn vẫn bị trúng chiêu.
Ba cây giáo phân biệt bay sượt qua người Cao Lãng, để lại ba cái vết thương trầm trọng trên người hắn, nứt toác cả da thịt, liên tục chảy ra máu tươi.
Cao Lãng cũng vì bị đòn đánh này mà xoay vài vòng trên không trung, thô bạo ngã văng xuống mặt đất.
Ánh mắt hắn tức giận nhìn lấy con rồng nước dần dần rời đi, đồng thời chuyển sang nhìn lấy bóng người đeo mặt nạ Thiên Binh gần đó, đang bước chậm về phía Cao Lãng.
" Bị trúng chiêu thức đột ngột như vậy mà ngươi vẫn có thể né kịp được, không hổ là người Địa Cung."
Tên đeo mặt nạ Thiên Binh lạnh nhạt nói, ngữ khí vô cùng bình thản, nghe không ra một tia cảm tình nào.
" Bọn hắn đả thương huynh đệ của ta."
Cao Lãng căm hận nhìn về phía con rồng nước đang rời xa, sau đó lại nhìn sang tên đeo mặt nạ Thiên Binh, chậm rãi nói.
" Không liên quan đến ta. Dù sao thì giết ngươi xong, cũng sẽ đến lượt huynh đệ của ngươi."
Tên đeo mặt nạ Thiên Binh lạnh nhạt nói.
. . .
Gần tiến sát vào khu vực lối đi.
Bên trong con rồng nước, Lữ Báo nhìn thấy tên đeo mặt nạ Thiên Binh xuất hiện, trong lòng liền trở nên vui vẻ.
Quả là trời cũng giúp Thanh Hoa học viện bọn hắn.
Tuy Lữ Báo không thể chạy vào căn phòng đang mở kia, nhưng hiện tại trên tay hắn có tới hai chiếc chìa khoá, bây giờ chỉ việc tìm được căn phòng rồi mở ra là xong thôi.
Người Thiên Cung xuất hiện ngoài dự đoán của hắn, thế nhưng lại tạo điều kiện rất tốt cho đám người Thanh Hoa học viện bỏ chạy, bảo sao Lữ Báo không vui mừng cho được.
(ー_ー゛)
. . .
Vân Hi cố gắng đứng người dậy. Trên tay xuất hiện bình dược liệu đắp lên trên vết thương xử lý nó.
Chỉ là hắn còn chưa kịp xử lý, xung quanh ba tên Doanh Gia đã ra tay, thừa dịp Vân Hi bệnh mà đòi mạng hắn.
Cao Lãng vội vàng quay về phía sau, có chút lo lắng cho Vân Hi.
Chỉ là sau lưng Cao Lãng, có một người còn xuất thủ trước hắn, ngoài ý liệu của Cao Lãng.
Chỉ thấy tên đeo mặt nạ Thiên Binh trên tay xuất hiện một cây giáo, bàn tay của hắn từ từ sáng lên bao trùm lấy cây giáo ấy, hoá thành một cây giáo phát sáng màu trắng.
Sau đó từ trên tay hắn lao ra, bay về phía đám người Doanh Gia.
Ầm. . .
Cây giáo này sức công phá còn mạnh hơn lúc tấn công Cao Lãng, nó giống như một cái cột ánh sáng màu trắng, bắn thẳng vào cơ thể một tên Doanh Gia.
" A a a. . ."
Tên Doanh Gia bên trong cột sáng hét thảm thiết.
Thế rồi trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cơ thể tên Doanh Gia đó dần dần bị thiêu cháy, hoá tan thành tro bụi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.