Đám người xung quanh như điên tranh giành nhau xông vào căn phòng vừa để lộ. Tình cảnh vô cùng hỗn loạn. Căn bản không hề có một sự nhường nhịn nào ở đây hết. So với việc phải tìm chìa khoá mở ra căn phòng kia, thì căn phòng này đã được mở cửa, chỉ việc đi vào đột phá mà thôi. Đơn giản hơn rất nhiều. Trong đám người, kẻ vọt lên phía trước đầu tiên, chính là tên nam tử bịt mặt khăn trắng người Lãnh Gia. Thân pháp của hắn là nhanh nhẹn nhất, đồng thời cũng là gần với căn phòng đang mở nhất.
Vụt. . . Chỉ là mắt thấy hắn sắp lao đến chỗ thi thể con quái vật người đá để xông vào căn phòng, thì bên trong bóng tối, hai cây giáo từ phía sau lưng hắn lao ra. Cây giáo phi lướt qua đám người, nhằm vào bóng lưng của tên nam tử bịt mặt khăn trắng Lãnh Gia, nếu tên nam tử không biết né tránh mà còn tiếp tục cố tình lao lên, thì cây giáo chắc chắn sẽ xiên qua người hắn. Tên nam tử bịt mặt khăn trắng Lãnh Gia vốn đang chạy lập tức né người sang một bên, người xoay một vòng tròn, đồng thời trên tay xuất hiện một thanh trường đao mỏng chém bay hai cây giáo. Keng. . . Keng. . . Cây giáo bị đánh bật ra văng ra bên ngoài, theo chiều hướng lao về phía hai tên nam tử Doanh Gia gần hắn nhất. Vụt. . . Hai tên nam tử Doanh Gia vốn đang chạy nhanh lập tức lộn người về phía sau, né tránh cây giáo trước mặt tức giận quát lên: " Ngươi làm gì?" " Hừ." Tên nam tử bịt mặt khăn trắng Lãnh Gia chỉ kịp hừ lạnh một tiếng, phía bên cạnh hắn, một người từ bên trong bóng tối lao ra, trên tay cầm lấy một thanh kiếm ngắn đâm về phía cổ họng hắn. Vụt. . . Cổ tay hắn khẽ đảo, trường đao múa thành một đường vòng cung chém ngang ngang về phía thanh kiếm ngắn đó. Trường đao trên tay nam tử bịt mặt khăn trắng va chạm với thanh kiếm ngắn, thế nhưng lại không có chuyện gì xảy ra. Thanh kiếm ngắn vốn đang đâm về phía hắn chợt bị xoá mờ đi, hoá thành một làn khói trắng. Tên nam tử bịt mặt khăn trắng Lãnh Gia biến sắc, thanh kiếm ngắn vừa rồi chỉ là ảo ảnh mà thôi, còn hướng đi của kiếm thật sự, thì lại ở một hướng khác. Tên nam tử bịt mặt khăn trắng Lãnh Gia muốn đảo trường đao đi, thế nhưng đã muộn. Phập. . . Một tiếng động nhỏ vang lên, thanh kiếm ngắn thật sự trên tay Vân Hi xuất hiện ở phía bên dưới, nhẹ nhàng tránh thoát hướng đi của thanh trường đao, đâm vào bụng tên nam tử bịt mặt khăn trắng Lãnh Gia. Vân Hi cánh tay dùng sức, cầm chặt lấy thanh kiếm ngắn, từ vị trí đó chém dọc lên trên, đồng thời cũng rút thanh kiếm đó ra. Xoẹt. . . Từ vị trí bụng bị đâm trúng, thanh kiếm ngắn của Vân Hi tạo trên cơ thể tên nam tử bịt mặt khăn trắng một vết thương trí mạng nằm dọc ở bụng, máu tươi thấm đẫm hết quần áo của hắn. Đồng thời một kiếm của Vân Hi, gần như cắt đôi ruột gan của tên nam tử đó. Chiếc khăn bịt mặt màu trắng trên khuôn mặt hắn cũng bị cắt làm đôi, để lộ ra khuôn mặt có vết sẹo dài trên khoé miệng. Tên nam tử bịt mặt khăn trắng hai mắt trợn trừng lên, cả người nằm ngửa ra phía sau, ngã xuống đất. Vụt. . . Phía sau Vân Hi, hai tên nam tử Doanh Gia lao lên, không hề vì có sự xuất hiện của Vân Hi mà kiêng kỵ, trên tay mỗi người xuất hiện một con ong vằn màu vàng đen, phi nhanh về phía trước, vô cùng quỷ dị. " Nghe bảo người Doanh Gia thích chơi côn trùng nhỏ, nghe danh không bằng gặp mặt." Vân Hi cười lạnh một tiếng phía sau chiếc mặt nạ, đồng thời trên người hắn bốc lên làn khói màu đen, bao trùm xung quanh cơ thể hắn. Hai con ong vằn vừa mới lao vào làn khói, lập tức tự động mất đi sinh mệnh rơi thẳng xuống mặt đất. " Đáng tiếc người Địa Cung chúng ta, không sợ nhất chính là côn trùng." Vân Hi cười nhạo nói. Thuộc tính Bóng Tối, có thể hấp thu những loại thuộc tính xung quanh, đồng thời có thể che giấu cơ thể của người sử dụng nó vào bên trong bóng tối. Đây có thể coi là một loại thuộc tính vô cùng đặc biệt. Chính là nhờ có thuộc tính bóng tối, thế nên người Địa Cung số lượng thanh viên có thể ít hơn các thế lực khác, nhưng về thực lực, lại cao cấp hơn rất nhiều. Đặc biệt là trong công việc tra tấn và ám sát. " Côn trùng bình thường thì không được, vậy loại côn trùng này thì sao?" Một tên nam tử Doanh Gia quát lạnh nói, miệng hắn từ từ hé ra, trong miệng hắn bò ra một con sâu màu đỏ với cái đầu màu đen to như ngón tay cái. Con sâu bám trên đầu lưỡi hắn, chợt theo lực đẩy từ miệng tên nam tử Doanh Gia, phun vào người Vân Hi. Phụt. . . Vân Hi trong lòng cảm thấy vô cùng nguy hiểm, nhanh chóng vận dụng thân pháp chạy qua một bên, né tránh con sâu màu đỏ ấy. Con sâu màu đỏ lao với vận tốc như tên bắn, nó phi xuyên qua làn khói màu đen của Vân Hi mà không bị hề hấn gì hết, đồng thời va chạm mạnh vào vách tường hang động. Ầm. . . Một tiếng động mạnh vang lên, con sâu màu đỏ nổ tung ra, tạo thành một cơn chấn động phá thành một cái hố ở vị trí nó va chạm. Sâu Nổ. Vân Hi trong lòng âm thầm may mắn, loài sâu nổ này sống ở khí hậu vô cùng khắc nghiệt. Chỉ luôn nằm bên trong bóng tối, khi nó cảm thấy nguy hiểm, cơ thể liền lập tức phát nổ, uy lực phát nổ, tùy từng kích thước của nó. Nghe bảo Nguyên Anh Cảnh cường giả người Doanh Gia, nuôi con sâu nổ to bằng nắm tay, uy lực có thể so với Nguyên Anh Cảnh tự bạo. Vì sâu nổ không thể ra ngoài ánh sáng, lại thêm điều kiện nuôi nấng phức tạp. Đám người Doanh Gia nuôi dưỡng sâu nổ bằng cách cho nó vào trong cơ thể mình, nếu cần tấn công có thể phun sâu nổ về phía đối thủ. Hoặc ghê gớm hơn, nếu có một tên Doanh Gia chết, sâu nổ bên trong có thể hắn sẽ lập tức tự bạo. Gây chấn thương đến đối thủ bên ngoài. Có thể nói a. Đám người Doanh Gia này, đều là bình thuốc nổ di động. Thuộc tính Bóng Tối tuy có sự lợi hại, thế nhưng cũng có sự hạn chế. Đầu tiên chính là khả năng di chuyển của thuộc tính Bóng Tối, là khá chậm chạp. Chỉ thích hợp sử dụng để phòng thủ, nếu đối thủ sử dụng thân pháp bỏ chạy, thuộc tính bóng tối căn bản không thể đuổi theo kịp được. Tiếp theo chính là khả năng phòng thủ của nó, thuộc tính bóng tối tuy có thể hấp thu các loại thuộc tính khác, thế nhưng cũng cần phải xem loại thuộc tính khi đó là yếu hay mạnh. Với một số đòn đánh đơn giản thông thường, thuộc tính Bóng Tối có thể nhanh chóng hấp thu. Còn đối với một số đòn đánh quá mạnh mẽ, thuộc tính bóng tối không thể nào kịp thời hấp thu nó, thậm chí còn có khả năng bị đòn đánh của đối phương đánh tan. Đó cũng là lý do vì sao, đòn đánh vừa rồi của tên nam tử Doanh Gia khiến Vân Hi phải nhanh chóng né tránh. Vì thuộc tính bóng tối của Vân Hi không thể nào hấp thu được đòn đánh đó. Đồng thời vì di chuyển sang một bên tốc độ quá nhanh, làn khói đen của Vân Hi không kịp di chuyển theo vận tốc của hắn, khiến cả người Vân Hi nhanh chóng bị lộ ra bên ngoài ánh sáng. Sau khi Vân Hi lao ra bên ngoài, làn khói đen không được Vân Hi tiếp tục cung cấp thuộc tính bóng tối, cũng theo thời gian mờ nhạt dần rồi từ từ tan biến. Cơ thể Vân Hi vừa mới bị lộ ra bên ngoài. Phía sau hai tên nam tử Doanh Gia, hai tên nam tử Cuồng Thiết học viện lao lên, mỗi người một quyền đánh về phía hắn. Vụt. . . Chỉ là vừa mới ra quyền, bên trong bóng tối tiếp tục lao ra thêm một bóng người khác. A Lôi trên tay cầm chiến chùy, lại thêm dáng vẻ to lớn của hắn, giống như một tên chiến binh hoang dã, một chùy vung về phía trước, chặn trước mặt cả hai tên nam tử Cuồng Thiết học viện. Chặn lại thế tiến công của bọn hắn. Đồng loạt, đám người Doanh Gia và Cuồng Thiết học viện ở phía sau kịp thời lao lên hỗ trợ đồng bạn của mình, vây công hai tên đối thủ người Địa Cung. Người Doanh Gia liên thủ đối phó Vân Hi, người Cuồng Thiết học viện liên thủ đối phó A Lôi. Ầm. . . Ầm. . . Giao chiến vô cùng quyết liệt ngay trước cửa căn phòng. Phía sau bọn hắn, tám người đội ngũ phía sau của Lữ Báo không hề xông lên hỗ trợ, mà đứng nhìn ở phía sau. " Sư huynh, chúng ta có lên giúp bọn hắn không?" Phía sau Lữ Báo, một tên sư đệ Thanh Hoa học viện hỏi. " Từ từ đã." Lữ Báo một tay giơ ngang chặn trước mặt tên sư đệ, bình tĩnh nói. Ánh mắt hắn chăm chú nhìn vào tên nam tử bịt mặt khăn trắng Lãnh Gia còn đang nằm dưới đất kia. " Người Địa Cung còn có một tên nữa. Việc bây giờ của chúng ta là tìm cách vào trong căn phòng, chứ không phải giao chiến bên ngoài này." Theo tầm mắt của Lữ Báo, tại vị trí mà tên nam tử bịt mặt khăn trắng Lãnh Gia nằm dưới đất, một bóng người từ bên trong bóng tối dần dần lộ diện. Cao Lãng bước chậm tới phía tên nam tử Lãnh Gia, lạnh lùng nhìn hắn. Tên nam tử bịt mặt khăn trắng Lãnh Gia nằm im trên mặt đất, vết thương trên bụng quá sâu khiến máu tươi vẫn còn liên tục chảy ra, không thể cầm máu được. Ánh mắt của hắn đang dần mất đi thần thái, thơi thở cũng trở nên vô cùng mong manh. Cao Lãng trên tay xuất hiện một cây giáo, lạnh lùng dùng cây giáo đâm xuyên đầu tên nam tử Lãnh Gia, kết liễu sinh mạng hắn. Thực ban nãy không phải Vân Hi không thể giết chết tên nam tử này, mà là Cao Lãng dặn dò Vân Hi và A Lôi không được giết đám người xung quanh đây mà thôi. Cao Lãng muốn tự tay giết bọn hắn, tất cả cũng là vì điểm năng lượng mà Tử Văn cho ra. Sau khi ra bên ngoài, Cao Lãng không hề có ý định tiếp tục ẩn náu bên trong bóng tối, cũng không hề có ý định hỗ trợ Vân Hi và A Lôi. Bàn chân bước chậm về phía đám người Lữ Báo phía sau, ánh mắt một mảnh lạnh buốt. Lữ Báo rùng mình nhìn ánh mắt của Cao Lãng, nhanh chóng thu tầm mắt về quay sang nhìn hai bên thế lực Cổ Linh học viện và Nạp Lan Gia tộc bên cạnh mình, cười mỉm nói: " Các vị, tên Địa Cung còn lại này Thanh Hoa học viện chúng ta xin nhường cho các vị. Người Thanh Hoa học viện tuyệt đối không tranh."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]