Đám người xung quanh đều nín thở không ai dám nhìn Vô lão. Khi nãy quá trình hành hạ mấy vị Linh Đan Cảnh của đám người Cao Lãng đã khiến bọn họ sợ vỡ mật. Bây giờ còn xuất hiện người có địa vị cao hơn, không biết còn kinh khủng nhường nào? " Mời Vô Thường đại nhân giúp ta điều trị cho Thượng Thanh Tông chủ." Hành lễ xong xuôi, Cao Lãng lạnh nhạt nói. Ban nãy tất cả các vị Linh Đan Cảnh tại đây đều bị trúng độc của hắn, chính là bình độc dược duy nhất mà Cao Lãng mang trên người.
Có lẽ vì lan trong không khí với khoảng cách lớn, bình độc dược không đủ giết chết Linh Đan Cảnh, nhưng vẫn đủ để gây tê liệt tất cả mọi người xung quanh. Tất nhiên đám người Cao Lãng vì biết trong không khí có độc, đã sớm dự phòng điều đó, nên không ai bị trúng độc cả. Tuy nhiên, Cao Lãng chỉ có bình độc dược, chứ hắn vốn không hề có bình thuốc giải dược. Vậy nên hắn mới phải nhờ tới Vô lão ra tay. Vô lão là Nguyên Anh Cảnh cường giả, chút độc dược này đối với hắn không phải là điều khó khăn. " Quy củ của Địa Cung, ngươi biết chứ?" Vô lão khàn giọng hỏi, giọng nói đằng sau chiếc mặt nạ không hề có một chút cảm tình gì. " Ta biết. Cái giá để Vô Thường đại nhân ra tay, là toàn bộ tài nguyên của Chu Gia và Hắc Dao Tông. Thượng Thanh Tông chủ không có ý kiến gì chứ?" Cao Lãng bình tĩnh gật đầu nói. Câu cuối cùng hắn quay sang hỏi Tông chủ Thượng Thanh Tông. " Ta không có ý kiến." Tông chủ Thượng Thanh Tông nghiêm túc nói. Bản thân hắn vốn đang bị trúng độc. Kẻ ngu cũng nhận ra, người hiện tại có thể giải được loại độc này chính là vị Bạch Vô Thường đang đứng đây. Hắn không ngu đến nỗi vì chút của cải đó mà vứt đi mạng của mình. Vô lão không trả lời, trên tay hắn xuất hiện bốn viên đá trận pháp nhỏ, phân biệt ném xung quanh bốn góc bên người Tông chủ Thượng Thanh Tông. Bốn viên đá phát sáng lên, linh khí xung quanh đột nhiên trở nên cuồng bạo, liên tục chui vào trong bốn viên đá. Sau đó lan ra bao bọc xung quanh Tông chủ Thượng Thanh Tông. " A a a. . . " Tông chủ Thượng Thanh Tông hét thảm, bàn tay hắn bám chặt vào mặt đất. Gân xanh nổi lên, vẻ mặt trở nên dữ tợn. " Phụ thân." Bên ngoài trận pháp, Vạn Thanh Sơn lo lắng lẩm bẩm nói. Hắn biết hiện tại Bạch Vô Thường đại nhân đang chữa trị cho phụ thân hắn, vì thế dù có lo lắng cỡ nào cũng không dám tùy ý xông lên. Từ trên người Tông chủ Vạn Thanh Sơn, mắt trần có thể thấy từng vụ độc khí màu đen toát ra từ cơ thể hắn, sau đó dần tan biến trong không khí. " Phù. . ." Tông chủ Thượng Thanh Tông nằm bệt xuống mặt đất, cả người trở nên suy yếu, liên tục thở dốc. Bốn viên đá tạo thành trận pháp mờ nhạt dần rồi biến mất, viên đá của Vô lão nứt ra, vỡ thành bụi phấn. Hai cánh tay Tông chủ Thượng Thanh Tông chống mạnh xuống đất, run rẩy đứng lên. Vạn Thanh Sơn thấy thế vội vàng chạy đến, đỡ hắn đứng dậy. " Đa tạ tiền bối." Cả người dựa vào Vạn Thanh Sơn, Tông chủ Thượng Thanh Tông run rẩy nói, khí lực yếu ớt. Vô lão không nói chuyện, hắn quay người lại tiếp tục chữa trị hai tên Linh Đan Cảnh còn sót lại của Thượng Thanh Tông. " A a a . . . " Vẫn cách thức chữa trị như cũ, chữa trị hai tên Linh Đan Cảnh còn lại. Cả khu vực xung quanh chỉ còn vang lên tiếng kêu thảm thiết của hai tên đấy. Xong xuôi, Vô lão thu tay bước chậm đến chỗ Tông chủ Thượng Thanh Tông, giọng khàn khàn nói: " Toàn bộ tài nguyên đưa hết cho Nhất Quỷ, hắn sẽ tự biết đưa cho ta." Nói xong Vô lão thân hình mờ nhạt dần, cứ thế biến mất trước ánh mắt kinh ngạc của đám người xung quanh. " Phải." Tông chủ Thượng Thanh Tông cố gắng gật đầu, lẩm bẩm nói. Tuy không biết Vô lão có nghe được hay không, nhưng hắn vẫn lên tiếng để tỏ thái độ của bản thân. " Sơn nhi, mau dẫn người còn lại trong đêm tập kích Hắc Dao Tông. Nhất định phải tiêu diệt Hắc Dao Tông trong đêm, đồng thời cho người bí mật phong toả Chu gia lại. Sáng hôm sau dẫn người tấn công Chu Gia." Tông chủ Thượng Thanh Tông lập tức ra lệnh. Hiện tại cả hai bên thế lực Hắc Dao Tông và Chu Gia đều dồn cường giả tại đây. Những người còn lại chỉ đều là đám yếu ớt. Tông chủ Thượng Thanh Tông quả thực rất muốn trong đêm tấn công cả hai thế lực. Chỉ là hiện tại Thượng Thanh Tông sau cuộc chiến đều đã bị suy yếu. Dù cho có đánh cũng chỉ có thể lực tấn công một thế lực mà thôi. Không có tinh thần và sức lực để có thể tấn công cả Hắc Dao Tông và Chu gia trong điều kiện yếu ớt như vậy. " Phải." Vạn Thanh Sơn nhanh chóng đáp, đưa Tông chủ Thượng Thanh Tông cho một tên đệ tử khác dìu đỡ, hắn lập tức dẫn người dời đi, trong đêm tấn công Hắc Dao Tông. Cao Lãng phía sau hắn cũng lập tức ra lệnh cho A Lôi và Mao Sơn:" Hai người đi hỗ trợ cho hắn. Nhất định phải huyết tẩy Hắc Dao Tông, không được để kẻ sống sót." " Phải." A Lôi và Mao Sơn đồng thời đáp lại, xoay người đi theo Vạn Thanh Sơn. " Ngươi quay về Chu gia, liên hệ với người Hồng Đoàn Hội tại đó, bao vây người của Chu Gia lại, sáng mai sẽ thu lưới." Cao Lãng tiếp tục quay sang Vân Hi, dặn dò hắn. Cao Lãng trong thời gian tại Thượng Thanh Tông, hắn đã bí mật gặp lại người của Hồng Đoàn Hội, đồng thời cũng biết được tình cảnh của bọn hắn. Hàn Quý dẫn người Hồng Đoàn Hội bỏ trốn lên phía Bắc, nghĩ tưởng rằng đã thoát khỏi người Chu Gia, không nghĩ tới Chu Gia lại có thể tìm đến bọn hắn. Trong lúc người Hồng Đoàn Hội ra ngoài đi săn bắt yêu thú. Đúng lúc Lâm Tiền và Chu Ban Mai không đi cùng bọn hắn bị người Chu Gia bắt được. Bọn chúng giết chết Lâm Tiền, sau đó cưỡng ép đưa Chu Ban Mai về gia tộc. Hàn Quý sau khi biết chuyện này đã vô cùng tức giận, lập tức cùng các huynh đệ quay về Chu Gia, bí mật tìm cách đối phó với nó. Mục tiêu của Hồng Đoàn Hội khi đó, không phải là giải cứu Chu Ban Mai, mà là để trả thù cho huynh đệ đã chết của mình. Dù sao Lâm Tiền đã chết, Chu Ban Mai vốn là người Chu Gia, Hồng Đoàn Hội hầu như vì nể mặt Lâm Tiền mà đối xử tốt với nàng mà thôi. Hai bên không hề có tình cảm sâu nặng gì. " Phải." Vân Hi nghiêm túc gật đầu nói, liền xoay người rời đi. " Thượng Thanh Tông chủ, chúc mừng ngài đã loại bỏ được đối thủ của mình." Cao Lãng bước chậm tới chỗ Tông chủ Thượng Thanh Tông, miệng nở một nụ cười vui vẻ. " Ha ha, lần này tất cả là nhờ công lao của tiểu hữu. Ngài yên tâm, chuyện mà ta đã đáp ứng, chắc chắn sẽ không nuốt lời." Tông chủ Thượng Thanh Tông lập tức vui vẻ đáp lại. Cao Lãng mỉm cười, hắn căn bản không hề sợ Tông chủ Thượng Thanh Tông có hay không đáp ứng hắn. Vì nếu Tông chủ Thượng Thanh Tông dám nuốt lời, Vô lão chắc chắn sẽ xuất thủ, tuyệt đối không tha cho hắn. Hai bên cười nói khách sáo một phen, liền dẫn người quay về Thượng Thanh Tông. Cao Lãng trước khi rời đi, hắn bước chậm đến từng vị Linh Đan Cảnh xung quanh, mỗi người bổ một nhát kiếm. Tuy đám người bị dính chiêu thức tra tấn của Địa Cung, cả người bị tàn phá mà chết, thế nhưng vì bảo đảm, Cao Lãng vẫn tự tay xử lý cho chắc ăn. Tính cách hắn vốn cẩn thận như vậy. (ー_ー゛) . . . . . . Sáng ngày hôm sau. Tại Bình Dao Thành. " Hàn Quý hội trưởng, ngươi vốn không cần phải đích thân đón tiếp bọn ta." Cao Lãng cười nói. Đứng trước mặt Cao Lãng bây giờ, là đám huynh đệ Hồng Đoàn Hội, đứng đầu là Hội trưởng Hàn Quý, sau hắn chính là Phó hội trưởng Lưu Vũ và Vân Hi. Bên cạnh Cao Lãng, là Vạn Thanh Sơn, A Lôi, Mao Sơn và đám đệ tử Thượng Thanh Tông. " Đầu tiên chúc mừng Thượng Thanh Tông trong cuộc chiến đêm qua giành được thắng lợi. Sáng ngày hôm nay, toàn bộ Bình Dao Thành vì trận chiến ngày hôm qua mà trở nên vô cùng náo nhiệt." Hàn Quý nói, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Khác hẳn với lúc Cao Lãng gặp hắn lúc trước. Đối diện Hàn Quý bây giờ là người Thượng Thanh Tông, cự đầu mới của Bình Dao Thành. Hồng Đoàn Hội của hắn không thể so sánh được, thế nên Hàn Quý mới nghiêm túc như vậy. Hắn không hề nhận ra Cao Lãng, Cao Lãng trên người mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ quỷ, cũng không hề có ý định nhận mặt với Hàn Quý. Dù sao thân phận Địa Cung đối với người bên ngoài là bí mật, Hàn Quý đối với Cao Lãng chỉ là người quen biết, vốn không hề thân quen, thế nên Cao Lãng không hề có ý định muốn tiết lộ thân phận cho Hàn Quý. " Quá lời, không biết người Chu Gia có náo nhiệt như vậy không?" Cao Lãng cười nhạt nói. " Ha ha ha, người Chu Gia sau khi biết tin tức này, đều vô cùng hoảng sợ, tìm mọi cách để bỏ trốn đi, nhưng đều bị huynh đệ Hồng Đoàn Hội bên ngoài chặn đường xử lý tại chỗ." Hàn Quý cười to nói, vẻ mặt vô cùng sảng khoái. Dù sao người Chu Gia giết huynh đệ của hắn, Hàn Quý đối với Chu Gia không hề có tình cảm gì. Chỉ muốn Chu Gia càng thảm càng tốt. Nếu không phải đêm qua vì Vân Hi không cho phép hắn giết Chu Gia mà chỉ vây chặn bên ngoài, Hàn Quý đã sớm xông thẳng vào giết vào bên trong Chu Gia. Đại phủ của hắn, đã sớm ngứa ngáy khó nhịn rồi. " Tốt. Hôm nay sẽ huyết tẩy Chu Gia. Quý huynh, ta phải nhắc trước với ngươi, tài nguyên Chu Gia đã có một vị cường giả chiếm lấy rồi, người của ngươi tuyệt đối không thể động vào nó." Trước khi đi, Cao Lãng dặn dò hắn. " Ngươi yên tâm, chuyện này đêm qua vị huynh đệ kia đã nói với ta. Mục đích của Hồng Đoàn Hội, chỉ là báo thù cho huynh đệ đã mất thôi." Nghe thấy lời hắn, Hàn Quý trầm trọng gật đầu nói. " Tốt." Cao Lãng hài lòng gật đầu. Vốn lấy mối quan hệ của Cao Lãng với Vô lão, dù cho Cao Lãng bảo Vô lão chỉ nhận một nửa tài nguyên của Chu gia, Vô lão cũng sẽ giúp hắn. Nhưng Cao Lãng lại vẫn muốn Vô lão nhận hết tài nguyên của cả hai thế lực Hắc Dao Tông và Chu Gia. Vì Cao Lãng biết, hắn vốn không thể chiếm được số tài nguyên đó, nếu Vô lão không lấy thì sẽ đưa hết cho Thượng Thanh Tông mà thôi. Mà Thượng Thanh Tông nếu lớn mạnh, sẽ không phù hợp lợi ích của Cao Lãng. Cao Lãng muốn Thượng Thanh Tông cần hắn. Hợp lý hoá số tài nguyên kia, dù cho không chiếm được tài nguyên của Hắc Dao Tông và Chu Gia, Thượng Thanh Tông đối với Cao Lãng, vẫn sẽ là một món nợ ân tình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]