Chương trước
Chương sau
Đám đông bên ngoài, lập tức sôi trào lên.
So với trận đấu trước, Cao Lãng bị ăn hành của Sở Tiêu, thì trận đấu này tuy thời gian giao tranh ngắn ngủi hơn, nhưng lại đẹp mắt hơn rất nhiều.
Cao Lãng đã thể hiện rõ thực lực cùng kinh nghiệm chiến đấu cận chiến của hắn, hơn hẳn một bậc so với Ban Lỗ.
Ra tay nhanh gọn, dứt khoát không hề có một chút do dự.
Ban Lỗ sau khi một quyền đánh trượt, đã hoàn toàn nằm trong tiết tấu của Cao Lãng. Còn chưa kịp ra chiêu thứ hai, đã nắm lấy thất bại thảm hại.
Sau trận đấu này, Cao Lãng đột nhiên có rất nhiều fan hâm mộ.
Nhất là các thiếu nữ trẻ tuổi, trong đôi mắt đều toả ra ánh sao ẩn chứa vẻ hâm mộ cùng si mê.
Cao Lãng bản thân bề ngoài vốn đã vô cùng tuấn lãng, lại thêm cái khí chất lạnh lùng của mình, bình tĩnh đứng trên sân thi đấu, ánh mắt lạnh nhạt. Hấp dẫn rất nhiều thiếu nữ.
" Chúc mừng."
Cao Lãng vừa đi xuống, Vân Hi đã đứng gần đó chào đón hắn.
Đáp lại Vân Hi, Cao Lãng chỉ mỉm cười nhẹ nhàng lắc đầu.
Ban Lộ tuy có thực lực Linh Hải Cảnh cửu trọng, nhưng đối với Cao Lãng giao chiến với hắn nhẹ nhõm hơn với Sở Tiêu rất nhiều.
Nghĩ đến Sở Tiêu, Cao Lãng trong lòng thầm kêu đáng tiếc, chỉ cần lúc đó hắn nhanh thêm một chút thôi, đã có thể huỷ được cây cổ cầm của Sở Tiêu rồi.
Nói qua vài câu khách sáo, Cao Lãng sóng vai cùng Vân Hi dõi theo tầm mắt nhìn lên một sân thi đấu khác.
Trên sân thi đấu, Chung Linh vẫn còn đang giao chiến với đối thủ của mình, là Ngạo Thiên.
Có vẻ như vận khí Ngạo Thiên lần này không được tốt cho lắm khi gặp phải Chung Linh.
Chung Linh khi chiến đấu khí thế vô cùng lạnh lẽo, khuôn mặt như sương lạnh. Mỗi đường kiếm nàng đưa ra, luôn đi theo lộ tuyến tinh xảo, cứ nhằm vào những chỗ yếu hại của Ngạo Thiên mà tấn công.
Xung quanh nàng, ẩn ẩn lấy màn sương mỏng, toả ra hơi lạnh. Ngạo Thiên tay trường thương, lúc mới ban đầu, hắn còn có thể phát huy thực lực.
Nhưng càng về sau không khí xung quanh càng lạnh, mặt đất còn bám lên vết sương mỏng trơn trượt, Ngạo Thiên tốc độ càng ngày càng chậm.
Sau cùng Ngạo Thiên chuyển từ thế tấn công, sang thế phòng thủ. Chật vật né tránh trường kiếm của Chung Linh.
Cao Lãng nhẹ nhàng lắc đầu, nếu cứ thế tiếp diễn, thời gian càng dài, Chung Linh càng có lợi.
Chỉ là làm cách này, nàng sẽ tiêu hao rất nhiều linh khí.
Chung Linh là đang đánh cuộc. Hoặc là nàng linh khí cạn kiệt rồi bị Ngạo Thiên phản sát lại, hoặc là trước khi cạn kiệt linh khí, nàng đã đánh bại được Ngạo Thiên.
Trải qua một khoảng thời gian thi đấu nữa, Ngạo Thiên tốc độ giảm mạnh, sơ sót bị trúng một kiếm của Chung Linh vào cổ chân. Khiến hắn càng thêm chật vật.
" Ta nhận thua." Cảm thấy Chung Linh qua thời gian dài như vậy, sắc mặt nàng vẫn duy trì lạnh nhạt không có gì thay đổi.
Ngạo Thiên không chịu đựng thêm được nữa bất đắc dĩ nhận thua.
Nở một nụ cười khổ, Ngạo Thiên khẽ lắc đầu nhìn về phía đối thủ của mình.
Chung Linh bình tĩnh quay người đi xuống sân thi đấu, để lại Ngạo Thiên một cái bóng lưng xinh đẹp đầy cao ngạo.
Trải qua trận đấu, đám thí sinh còn lại 8 người, ngoài Cao Lãng ra, hắn quen biết 3 người là A Phong, A Lôi, Chung Linh.
Bốn người còn lại, hai nam hai nữ.
Thiếu niên có dáng người cường tráng, so với A Lôi và A Phong không khác là bao, tên là Hạo Mãng.
Một tên thiếu niên hơi thấp lùn, trên đầu trọc lốc không có một sợi tóc, tên là Tiền Ngưu.
Hai thiếu nữ còn lại là một cặp sinh đôi, dáng vẻ thanh thuần hoạt bát, một người mặc áo đỏ tên là Trúc Yên, một người mặc áo xanh tên là Trúc Tử.
Khuôn mặt giống nhau đến mức, nếu hai người không phải mặc trang phục khác nhau, Cao Lãng sẽ không thể phân biệt được ai với ai.
(~‾▿‾)~
. . . . . .
Tối đó, đám thiếu niên được sắp xếp vào trong Linh Hoàng Tông, tạm thời ở trong một căn phòng nhỏ trong khu vực đệ tử ngoại môn.
Trải qua trận đấu, đã sơ bộ sắp xếp được tất cả các thí sinh, trong ngày đều được chấp sự đưa đi thu nhận trang phục cùng phòng ở trong tông môn.
Chỉ riêng 16 người trong lần này, được sắp xếp ở riêng biệt.
Hiện tại vẫn chưa tìm được 10 người sẽ chính thức trở thành đệ tử nội môn, thế nên 16 người sẽ được sắp xếp vào ngày mai.
Đặc biệt là 8 người thua cuộc, trong ngày mai sẽ có thêm trận chiến nữa, để giành lấy danh ngạch đệ tử nội môn thứ 9 và thứ 10.
Còn 8 người giành chiến thắng, trong ngày mai sẽ tranh giành chức quán quân.
Khoanh chân ngồi xếp bằng yên tĩnh trong căn phòng của mình, Cao Lãng chậm rãi tu luyện, hấp thu linh khí xung quanh.
Hắn vẫn để lại bên ngoài một tia cảnh giác, chỉ cần có người vào phòng, Cao Lãng sẽ lập tức phát hiện ra ngừng tu luyện.
Cộc cộc. . .
Tiếng gõ cửa vang lên, cắt đứt tu luyện của Cao Lãng.
Chậm rãi đi xuống giường, Cao Lãng đi ra mở cửa.
Bên ngoài, một thiếu nữ xinh đẹp đang đứng ngoài cửa, chỉ là khi Cao Lãng nhìn ra, hắn chỉ thấy một khuôn mặt lạnh nhạt.
" Ngươi có thể cười lên một chút không?"
Nhìn thấy Chung Linh khuôn mặt lạnh lẽo, Cao Lãng bất đắc dĩ mở miệng.
" Nhàm chán."
Khẽ nói hai câu, Chung Linh lập tức không thèm để ý đến Cao Lãng, bước thẳng vào trong phòng.
Chậm rãi đóng cửa lại, Cao Lãng trong lòng im lặng, cô nam quả nữ đêm tối trong phòng, Chung Linh đúng là không cảm thấy ngại ngùng gì hết sao?
" Bình tĩnh quay người lại, Cao Lãng đã nhìn thấy Chung Linh đã ngồi yên trên ghế, thấy Cao Lãng đi vào, lập tức mở miệng:
" Cô cô ta nói, ngày mai nàng sẽ có mặt, chỉ cần ngươi đi vào top 5, nàng sẽ có thể chính thức thu ngươi trở thành đệ tử chân truyền của nàng."
" Chỉ có vậy thôi sao?" Cao Lãng nói nhỏ, ánh mắt khó hiểu đầu hơi nghiêng sang một bên.
Nếu chỉ có như vậy, Chung Linh cũng không cần tối muộn liền đi vào trong phòng hắn đi. Ngày mai nàng thông báo cũng không muộn mà?
" Tất nhiên là không?" Chung Linh lạnh nhạt nói:" Ngươi nghĩ ta rảnh rỗi đến thế sao?"
" Ta không có ý đó." Cao Lãng nhẹ lắc đầu, trong lòng thầm thở dài.
Tính cách như vậy, dù ngươi có xinh đến mấy cũng sẽ không có ai yêu thương ngươi đâu.
Chung Linh đảo ánh mắt ra ngoài cửa, duy trì im lặng như để cảm nhận xung quanh.
Cao Lãng cũng im lặng, hắn không vội, nên cũng bình tĩnh xem Chung Linh muốn nói cái gì?
" Cẩn thận đám Trưởng lão nội môn Linh Hoàng Tông. Đặc biệt những kẻ bí mật đến gặp ngươi, chúng không có ý tốt gì hết."
Sau khi triệt để cảm nhận không thấy ai nghe lén, Chung Linh mới nhỏ giọng nói ra, một mặt cảnh giác.
" Có ý tứ gì?" Cao Lãng nhẹ thốt lên.
" Chính là mặt chữ ý tứ. Ta không thể giải thích gì nhiều, dù sao ta cũng là đến để truyền lời. Ngươi cứ biết thế là được."
Nghe được lời nói của Chung Linh, Cao Lãng nhẹ nhàng gật đầu, lưu ý đến câu nói của nàng.
Tối hôm trước bóng đen kia có xuất hiện gặp Cao Lãng, hắn cũng không mở miệng nói ra. Chỉ là đối với bóng đen đó càng cảnh giác hơn.
" Tạm biệt."
Truyền lời xong xuôi, Chung Linh lập tức đứng dậy, cũng không muốn ở lâu thêm.
" Đi thong thả." Mở cửa đưa Chung Linh ra ngoài, Cao Lãng nở một nụ cười nhẹ giọng nói.
Bình tĩnh nhìn bóng người Chung Linh rời đi, Cao Lãng mới chậm rãi đóng cửa lại.
" Tử Văn, ngươi còn ngoài khả năng bảo vệ thính giác của ta, còn có thêm khả năng gì nữa không?"
Vừa ngồi trên giường, Cao Lãng liền trong đầu trò chuyện với Tử Văn.
Chung Linh phá vỡ tu luyện của hắn, khiến Cao Lãng cũng không còn có tâm tình tiếp tục tu luyện, liền dò hỏi thêm tác dụng của Tử Văn.
" Hiện tại ta mới sáng tạo thêm một chút chức năng phụ mới, có tác dụng đến cơ thể của ngươi."
Cao Lãng vừa dứt lời, Tử Văn lập tức giới thiệu chức năng mới của mình.
Trong lòng cười trộm, còn sợ ngươi không hỏi đến đâu? Ngày hôm nay được nếm chút thử hương vị mới lạ, hắn lập tức sẽ dò hỏi ngay.
" Tỉ như?" Tâm tình có chút xao động, Cao Lãng lập tức nói ra.
Việc liên quan đến có thể tăng cường thực lực của hắn, Cao Lãng sao có thể không vội vàng đây?
" Một số chức năng có thể bảo vệ hoặc tăng cường chức năng cho cơ thể của ngươi. Sau khi sử dụng, bộ phận đó có thể được sức bền so với Nguyên Anh Cảnh nhất trọng."
" Là một bộ phận cụ thể như tai, mắt, mũi, bàn chân, bàn tay, . . . Chỉ cần là trên cơ thể ngươi, đều sẽ được tăng cường."
" Ngươi đừng nên vui mừng quá sớm, tăng cường là chỉ tăng cường sức bền có thể so với Nguyên Anh Cảnh mà thôi, không có nghĩa là ngươi sẽ có nhục thân tương đương với Nguyên Anh Cảnh cường giả."
Nhìn thấy sắc mặt Cao Lãng vui mừng, Tử Văn lập tức chốt một câu khiến hắn mất hứng.
" Nghĩa là ta chỉ có sức phòng thủ, chứ không có sức tấn công sao?" Cao Lãng mở miệng.
" Ngươi có thể coi là như vậy." Tử Văn gật đầu. Ý nghĩ này cũng không sai.
" Một cánh tay có thể coi là một bộ phận?"
" Một cánh tay bao gồm bàn tay, cẳng tay, vai, ba bộ phận, sẽ chia riêng từng cái. Giá tiền không thay đổi, 10 điểm năng lượng, nửa giờ."
Cao Lãng sau đó dò hỏi Tử Văn rất nhiều các thứ khác, sau cùng chỉ có thể đi đến kết luận.
Ngươi con mẹ nó đúng là bắt chẹt mà.
Nhìn thì có vẻ ít ỏi, nhưng nếu Cao Lãng cường hoá toàn thân thì sao chứ, cũng phải lên đến hơn 300 trăm điểm năng lượng trong nửa giờ.
Cả một cơ thể người nếu tính theo cách của Tử Văn, 300 điểm năng lượng của hắn chỉ đủ xài hơn năm giờ đồng hồ.
" Hắc hắc, nếu ngươi thích cường hoá toàn thân, ta có thể trích triết khấu đi số lẻ, ngươi chỉ mất 300 điểm năng lượng mà thôi."
Tử Văn cười bỉ ổi, hắn căn bản không quan tâm đến tâm tình Cao Lãng hiện tại.
Thở dài một hơi bất đắc dĩ, Cao Lãng không thể không nói Tử Văn thật biết kiếm tiền.
Mặc dù chỉ cường hoá phòng thủ cho cơ thể, nhưng phải nói, Cao Lãng rất cần tới năng lực này.
Thử khi giao chiến với người khác, đối thủ không làm khó được ngươi, nhưng ngươi có thể gây sát thương cho hắn, đơn giản trận chiến sẽ nghiêng hoàn toàn về một phía.
Thậm chí khi bị cường giả mạnh hơn mình truy sát, Cao Lãng cũng thêm phần nắm chắc có thể trốn thoát được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.