Chương trước
Chương sau
Chung Phong duy trì im lặng rất lâu, như nhớ lại khoảng hồi ức khi đó, hắn mới mở miệng nói ra:
" Vụ việc này có liên quan đến chính biến của Linh Hoàng Tông mười bảy năm trước, vì Vân gia nằm bên thua cuộc, thế nên rất nhiều người phải chết, gia tộc bị suy thoát rất nhiều, những năm gần đây, mới hơi có chút sinh khí."
Chung Phong cũng không nói quá nhiều chi tiết, chỉ là ánh mắt buồn bã nhìn lên bầu trời, đủ để hiểu rõ tâm trạng hắn bây giờ không mấy vui vẻ.
" Chiêu kiếm của Chung Linh tiểu thư có phải hay không xuất xứ từ Linh Hoàng Tông?" Thấy bầu không khí không phù hợp, Vân Hi lập tức lảng sang chuyện khác.
Chung Phong hơi điều chỉnh tâm tình của mình, cười to hai tiếng, vỗ vai Vân Hi nói ra:
" Không sai, kiếm pháp của nàng là bản thiếu của Địa giai công pháp Hàn Sương Kiếm Pháp. Cô cô nàng là trưởng lão của Linh Hoàng Tông, biết mấy kiếm chiêu này cũng là bình thường."
Vân Hi bị đau, cũng không dám phản kháng, chỉ cố bảo trụ cơ thể, khoé miệng khẽ kéo.
Khi nãy lão già kia vỗ vai hắn, chắc chắn là cố ý.
Cao Lãng cùng Chung Linh bên ngoài, hả hê nhìn lấy Vân Hi. Ai bảo ngươi không có việc gì lắm miệng, gợi lại cảm xúc không tốt của người khác.
Nếu Vân Hi không đánh trống lảng nhanh, có khi Chung Phong đã cho hắn một chưởng, ai bảo làm Chung Phong mất mặt.
Vân Hi bảo trì mỉm cười, ánh mắt thâm thúy suy nghĩ.
' Chung Linh có cô cô là Trưởng lão trong Linh Hoàng Tông, nếu giao hảo tốt với nàng, có thể hay không sắp xếp đi cửa sau.'
' Trưởng lão cơ mà, lén lút cho ít người đi cửa sau, kẻ nào dám to mồm kêu gào.'
Nhìn lấy vẻ mặt của Vân Hi, Chung Phong vẻ mặt đầy nghiền ngẫm.
Khi nãy hắn chính là cố tình nói ra, nếu hai người này động tâm, chính là việc tiếp theo dễ làm rồi.
Cao Lãng bảo trì bình tĩnh nhìn lấy hai người mỉm cười nhìn lấy nhau, trong lòng thầm chửi một câu cáo già, bên ngoài cũng không có hành động gì.
Còn Chung Linh vẫn duy trì vẻ lạnh nhạt, bản thân nàng vốn không quan tâm đến mấy chuyện như thế này.
" Bản thân ta hiện đang gặp một vấn đề khó khăn, không biết…"
" Chung Phong thúc cứ nói đi đừng ngại, chỉ cần làm được, hai chúng ta sẽ không từ chối."
Chung Phong còn chưa nói xong, Vân Hi liền vội vàng cắt lời của hắn.
Cao Lãng cho Vân Hi một cái liếc mắt, người ta còn chưa nói xong, ngươi vội cái gì đâu.
" A ha, Chung Phong thúc thông cảm, là ta nói có chút nhanh." Vân Hi lập tức cười bồi.
" Không sao, ta không để ý đến." Chung Phong hơi khoát tay một cái, mỉm cười nói ra.
Hơi trầm ngâm một chút, Chung Phong dắt hai người đến một bộ bàn ghế đá cách đó không xa, bên trên có bộ ấm trà được thị nữ chuẩn bị sẵn.
Đợi khi tất cả đều ngồi vào chỗ, Chung Linh đi sau hiểu ý, tự rót cho mỗi người một chén trà, mình cũng theo sau ngồi xuống, ngồi bên cạnh Chung Phong.
" Từ sau chuyện đó xảy ra, Chung gia liên tục xuống dốc, khiến cho một số kẻ trong Liên Giao Thành, đứng ngồi không yên."
" Con trai ta Chung Bảo, bị người của Ngô gia bắt đi, uy hiếp Chung Linh phải gả cho Ngô gia, chung quy là coi trọng thân phận nàng, tương lai gia nhập Linh Hoàng Tông."
Chung Phong bình tĩnh giải thích, khi nói đến Chung Bảo, nắm tay hơi hơi dùng lực.
" Ta có chút không hiểu, Chung gia tuy xuống dốc, nhưng không đến mức bị Ngô gia uy hiếp như thế a?" Vân Hi nhíu mày, không hiểu nói ra.
" Cả Chung gia bây giờ, cũng chỉ còn ta và Chung Linh có thực lực, những người còn lại, đã không còn." Chung Phong khẽ thở dài, trầm giọng nói ra.
" Chung Phong thúc bớt đau buồn." Vân Hi nhẹ giọng an ủi.
" Ha ha, không có việc gì, là có chút nhớ lại ký ức cũ." Chung Phong cười lớn, nói.
Trong lòng thầm bực mình,' ta đã nói nhiều như thế, ngươi ít ra cũng phải tỏ vẻ cho ta biết a. Đằng này còn đánh trống lảng là có ý gì?'
" Chung Phong thúc đừng lo, chúng ta sẽ giúp ngài giải cứu Chung Bảo ra." Cao Lãng mở miệng, bình tĩnh nói ra.
Vân Hi sắc mặt cứng đờ, ánh mắt bất thiện nhìn lấy Cao Lãng.
Cũng không thèm để ý đến ánh mắt bất thiện của Vân Hi, Cao Lãng vẫn duy trì bình tĩnh nhìn lấy Chung Phong.
Khi nãy, Tử Văn đã âm thầm giao cho hắn nhiệm vụ.
Nhiệm vụ phụ tuyến.
Giải cứu.
Nội dung nhiệm vụ.
Cứu sống Chung Bảo đang bị bắt cóc nằm trong tay Ngô gia.
Phần thưởng nhiệm vụ.
400 điểm năng lượng.
Cao Lãng ngầm thở dài, cũng khá lâu rồi Tử Văn không giao cho hắn nhiệm vụ a.
Hắn còn thiếu rất nhiều điểm năng lượng, nên nhiệm vụ này Cao Lãng tiếp.
" Ha ha, vậy thật tốt quá, ta thay Chung Bảo xin đa tạ hai vị công tử."
Chung Phong cười lớn, vui vẻ nói ra.
Khuôn mặt Vân Hi xị xuống, ánh mắt càng thêm bất thiện với Cao Lãng.' Ngươi không thấy ta đang trả giá sao, ngươi mù xen vào làm cái gì?'
' Bây giờ thì vui rồi, không công đi làm giúp người ta, còn một chút chỗ tốt thì không có.'
" Chung Phong thúc bình tĩnh, ta còn chưa có nói xong." Cao Lãng mỉm cười nói.
Chung Phong hơi thu lại nụ cười, nhìn lấy Cao Lãng:
" Ta biết việc này đối với các ngươi nhúng tay vào có thể sẽ khó khăn, vì vậy nếu thành công, trong kỳ thi vào Linh Hoàng Tông, ta sẽ hơi chút giúp đỡ."
Vân Hi nghe được câu nói này, sắc mặt mới hơi hoà hoãn lại, nhưng trong lòng thầm bực bội, cái giá vẫn chưa đủ để hắn nhúng tay.
" Chi bằng thế này đi." Cao Lãng nhẹ mỉm cười:" Chúng ta thi đua như thế nào?"
" Ồ…, ý của Cao Lãng công tử là sao?" Chung Phong hơi hứng thú nói ra.
" Hai chúng ta cùng với Chung gia của ngài, thi xem ai giải cứu được Chung Bảo công tử trước." Cao Lãng nhẹ giọng nói ra.
Cao Lãng vừa nói xong, Chung Linh lập tức nhíu mày, nghiêm túc nhìn về Cao Lãng, giọng lạnh giọng nói:
" Tính mạng đệ đệ ta không phải là trò chơi."
Chung Phong hơi giơ tay lên ra hiệu, khuôn mặt mỉm cười, ôn hoà nói ra:" Được, để cho công bằng, ta sẽ để Chung Linh thi đấu với hai vị công tử, Chung gia sẽ hỗ trợ nàng."
" Nếu hai vị công tử thua sẽ phải làm thị vệ cho Chung Linh mười năm."
Cao Lãng khuôn mặt bình thản, nhẹ giọng nói:
" Được, nếu hai chúng ta thắng, ngài phải giúp chúng ta gia nhập làm đệ tử Linh Hoàng Tông."
Chung Phong nhíu mày, hơi có do dự.
Linh Hoàng Tông là tông môn số một phía Đông đại lục, nếu không trải qua khảo nghiệm rõ ràng, rất khó có khả năng trở thành đệ tử.
Bản thân hắn không phải người của Linh Hoàng Tông, nên không thể giúp được chuyện này, Chung Phong lập tức quay đầu, nhẹ dò hỏi Chung Linh.
Thấy ánh mắt của Chung Phong, Chung Linh hơi gật đầu một cái, nhẹ mở miệng:
" Ta có thể xin cô cô, đưa hai ngươi trở thành đệ tử ngoại môn, còn để trở thành đệ tử nội môn, còn tùy vào khả năng của các ngươi."
Lời tuy nói thế, nhưng trong lòng nàng âm thầm suy nghĩ, với thiên phú và thực lực của hai người trước mặt không kém nàng đây. Việc trở thành đệ tử ngoại môn, cho dù không có cô cô của nàng, cũng đã là ván đã đóng thuyền.
Linh Hải Tông không ngu ngốc đến mức từ bỏ hai tên đệ tử có thiên phú như vậy.
" Tốt." Khẽ nói một câu, Cao Lãng nhẹ gật đầu.
Hắn quay đầu về phía Vân Hi bên cạnh, ánh mắt khẽ ra hiệu cho hắn.
Vân Hi ngầm buồn bực, mọi chuyện ngươi bàn giao hết rồi, ta còn có thể nói thêm gì nữa chứ.
So với việc Vân Hi với Chung Phong ngồi nói chuyện khách khí với nhau, thật không biết đến bao giờ mới vào chủ đề, căn bản là cả hai đang ngầm trả giá, sợ bên mình thiệt thòi hơn mà thôi.
Cao Lãng vẫn thích đơn giản trực tiếp, rõ ràng mọi thứ có phải dễ dàng hơn không, việc gì phải nói nhảm nhiều như vậy?
" Chung Phong thúc, có thể cho chúng ta biết, Ngô gia là gia tộc như thế nào không?" Vân Hi nhẹ mỉm cười, hơi điều chỉnh một chút tâm tình, nói ra.
" Ngô gia cũng là một gia tộc trong Liên Giao Thành, từ trước đến nay luôn đứng dưới Chung Gia gia tộc, chỉ là những năm này Chung gia xuống dốc, không có kẻ chèn ép, khiến Ngô gia liền phát triển mạnh lên."
" Ngô gia mới phát triển, tuy khí thế rất mạnh, nhưng nội tình còn thiếu, thế nên chúng muốn Chung Linh gả cho Ngô gia, trèo lên Linh Hoàng Tông."
Chung Phong cười lạnh nói ra, khuôn mặt lộ vẻ khinh thường.
" Nếu là như thế, sao Chung gia không mời gọi cô cô Chung Linh đến giải quyết chuyện nhỏ này." Vân Hi dò hỏi.
" Chung gia đứng sai đội, nên ở Linh Hoàng Tông có rất nhiều kẻ kiêng kỵ nàng. Nếu nàng rời đi Linh Hoàng Tông, sẽ có cường giả mò xuống theo ngăn chặn." Chung Linh lạnh giọng nói ra, mặt hơi chút âm trầm.
Vân Hi cúi đầu gật một cái, im lặng suy nghĩ.
Chính là vì Chung gia hiện tại, chỉ còn có hai người có thực lực mà thôi, trong khi đó Ngô gia lại có quân số đông hơn, chỉ cần hai người có vọng động, rất dễ khiến đám người Ngô gia quan sát đến.
Hơi suy nghĩ một chút, trong lòng Vân Hi hơi trầm xuống, Chung gia mặc dù có người bên trong Linh Hoàng Tông, thế nhưng lại nửa bước khó đi.
Nếu hắn và Cao Lãng được người đó tiến cử vào Linh Hoàng Tông, có phải hay không sẽ bị kẻ khác chèn ép.
Càng suy nghĩ, hắn càng thấy có khả năng, cả người bốc lên mồ hôi lạnh.
" Vân Hi, ngươi không sao chứ." Cao Lãng thấy Vân Hi vẻ mặt khác lạ, liền dò hỏi.
Cũng không phải là suy nghĩ quá nhiều rồi chứ.
" Ta không sao." Vân Hi nhẹ lắc đầu, nhỏ giọng nói ra.
" Yên tâm, ta tin tưởng ngươi." Cao Lãng mỉm cười, vỗ vỗ vai hắn.
Vân Hi nhếch miệng, ngươi tin tưởng cái quái gì chứ? Đã đồng ý với người ta rồi, bây giờ nếu từ chối, đảm bảo chết mất xác luôn.
Thực lực của Chung Phong, dù là cả hai người có ra tay liên hợp, cũng đánh không lại người ta.
' Xem ra đợi khi vào được Linh Hoàng Tông, nên chặt đứt loại bỏ mọi quan hệ với Chung gia.' Vân Hi thầm nghĩ.
' Nếu không ở trong tông môn, nửa bước khó đi.'
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.