Chương trước
Chương sau
Dưới lực đẩy này của Cao Lãng, Cao Tiếu Thiên sắc mặt biến đổi, thân hình như bị búa tạ đánh trúng, hai chân lui lại hơn mười bước, mới chật vật đình chỉ thân hình.
Trên đài cao, nhìn một màn này, sắc mặt Cao Tường hơi kinh ngạc, Triệu Nhã bên cạnh thì thản nhiên cười, tao nhã cầm lên chén trà làm bằng bạch ngọc trên bàn, đôi môi đỏ mọng hé mở, nhẹ nhàng nhấp một ngụm nhỏ.
"Tiểu gia hỏa này thật đúng là thâm tàng bất lộ a…" Trên môi nổi lên vũ mị tiếu ý, trong lòng Triệu Nhã lẩm bẩm nói.

" Ngươi đây là võ kỹ gì?" Vuốt vuốt bộ ngực có chút chập trùng, Cao Tiếu Thiên sắc mặt khẽ biến, quát hỏi.
Cao Lãng nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái, lập tức nhìn lòng bàn tay của mình, Xuy Phong chưởng này, có thể làm ra cỗ lực đẩy mạnh mẽ như vậy làm cho Cao Lãng rất hài lòng.
Nhìn Cao Lãng không để ý đến mình, Cao Tiếu Thiên da mặt khẽ giật giật, cắn chặt răng, mang theo tức giận lại lao đến chỗ Cao Lãng.
Bàn tay vẫn chưa thu lại, Cao Lãng híp mắt, nhìn Cao Tiếu Thiên càng ngày càng gần, khóe miệng chậm rãi hiện lên tia vui vẻ.
Bàn tay phải mở ra, chợt nắm chặt lại, một cỗ hấp lực hung mãnh, bắn ra từ bàn tay: "Huyền giai võ kỹ, Hấp chưởng!"
Nhìn thấy Cao Lãng nắm tay lại, hai chân Cao Tiếu Thiên theo bản năng giữ chặt mặt đất, nhưng xuất hiện không phải lực đẩy mà lại là một lực hút, đem hắn hút mạnh về phía trước.
Thân thể vẽ nên một đường cong trên không trung, lao thẳng đến Cao Lãng.
Tuy bị hấp lực điều khiển thân hình, nhưng khi Cao Tiếu Thiên thấy khoảng cách của mình và Cao Lãng càng ngày càng gần, cũng nhịn không được vui vẻ ra mặt, cười lạnh một tiếng, linh khí nhanh chóng ngưng tụ trên nắm tay.
"Thiết quyền!" Một tiếng quát to, Cao Tiếu Thiên nắm chặt tay, một cỗ kình khí, khẽ vang lên giữa không trung, hướng đến bả vai của Cao Lãng, nếu bị đánh trúng, chỉ sợ tay của Cao Lãng nhất định sẽ bị thương nặng, xem ra người này từ đầu đã không có ý niệm hạ thủ lưu tình.
Thiết quyền, hoàng giai cao cấp võ kỹ. Uy lực không kém, cần có Linh Khiếu Cảnh thất trọng mới có thể tu luyện.
Híp mắt lại cảm nhận cỗ kình khí bén nhọn kia, Cao Lãng chậm rãi thở một hơi, vận chuyển linh khí trong người, chợt biến đổi: "Huyền giai võ kĩ: Xuy Phong chưởng!"
Theo tiếng quát trong lòng, lực đẩy mãnh liệt, lại theo bàn tay của Cao Lãnh phun ra.
"Phanh!" Không khí hơi gợn sóng, một cỗ lực đẩy vô hình, hung hăng bắn tới trên người Cao Tiếu Thiên, hai cỗ lực đẩy trái ngược va vào nhau, nhất thời làm sắc mặt hắn một mảnh tái nhợt.
"Phốc!"
Hai cỗ lực đẩy trái ngược nhau, cuối cùng là lực đẩy mạnh hơn, sau khi giằng co một lúc, cuối cùng Cao Tiếu Thiên trực tiếp bị cỗ lực đẩy kia ném xuống đất, sau khi bị kéo lê hơn mười thước, thân hình mới chậm rãi dừng lại. Cùng lúc đó, phun ra một ngụm máu tươi, trông vô cùng thê thảm.
Nhìn Cao Tiếu Thiên nằm trên mặt đất, lại liếc nhìn toàn trường đang im lặng, bàn tay Cao Lãng chậm rãi buông xuống, nhàn nhạt nói ra mấy chữ: "Ngươi thua…"
Nhìn Cao Tiếu Thiên bị bại thê thảm ở giữa sân, dưới đài thoáng trở nên yên tĩnh rồi nhanh chóng rối loạn lên, những rung động lúc trước còn chưa hoàn toàn tiêu tán giờ trong lòng tiếp tục chậm rãi dâng lên.
Những người trẻ tuổi đồng lứa trong Cao gia, đều đang trợn mắt há hốc mồm nhìn Cao Tiếu Thiên hộc máu nằm dài trên mặt đất. Cùng bối phận với nhau, bọn họ tự nhiên phi thường rõ ràng biết được thực lực của Cao Tiếu Thiên như thế nào, trong lớp trẻ đồng lứa tại Cao gia, ngoại trừ An An có thiên phú tu luyện ra, còn lại khó ai có thể là đối thủ của hắn. Song bây giờ, vừa gặp Cao Lãng, liền bị đánh cho hoa rơi nước chảy. Loại biến cố quá bất ngờ quả thực làm cho người ta có chút ứng phó không kịp.
Dưới đài, nhìn Cao Tiếu Thiên bại nhanh chóng như vậy, gương mặt Cao Ngọc lộ ra vẻ không thể tin nổi. Chiếc miệng nhỏ hồng nhuận có chút mở ra, nội tâm vô cùng khiếp sợ.
Sau cả nửa ngày, chậm rãi hồi phục lại tinh thần, trên khuôn mặt trắng nõn của Cao Ngọc mang theo một chút sắc hồng thuận, nhẹ giọng lẩm bẩm nói," Tên hỗn đản này, như thế nào lại trở nên cường đại như vậy? Chẳng lẽ trong lúc khổ tu linh khí, hắn còn có cả thời gian nhàn rỗi tu luyện võ kỹ sao?"
" Cao Lãng công tử không chỉ có tốc độ tu luyện linh khí mạnh mẽ, ngay cả võ kỹ cũng nắm chắc như vậy đến mức lô hỏa thuần thanh, có lẽ Cao Gia gia chủ phải hao phí không ít tâm lực a?" Mặc dù đã có chuẩn bị tâm lí nhưng Triệu Nhã vẫn bị thủ đoạn của Cao Lãng làm cho chấn động, trong lúc vẻ mặt hơi trầm xuống, trong con mắt đẹp mê người kia lại lóe ra một tia dị quang, liền quay sang Cao Tường ở bên cạnh thản nhiên mỉm cười nói.
Muốn học tập được võ kỹ cao thâm, phải có người tự mình dạy dỗ cộng một chút năng khiếu. Xem ra Triệu Nhã đã cho rằng trong Cao Gia Cao Tường đã đích thân dạy dỗ chỉ dạy cho Cao Lãng.
Nghe vậy, Cao Tường cảm thấy buồn bực, lắc đầu cười khổ. Đừng nói hắn căn bản không có giáo huấn qua Cao Lãng về võ kỹ. Chính là hắn nghĩ dù lúc trước có dạy thì Cao Lãng cũng không thể sử dụng đến cái loại võ kỹ kì dị này. Với những nhận thức của hắn về những võ kỹ trong gia tộc, tựa hồ cũng chưa có nghe nói qua về loại võ kỹ này.
Nếu như chưa bao giờ thấy qua, liền chỉ có một nguyên nhân:" Võ kỹ mà Cao Lãng sử dụng, vốn không phải là của Cao gia."
" Nếu không phải võ kỹ của Cao gia , vậy Cao Lãng từ đâu mà học được?" Trong lòng có chút nghi hoặc, Cao Tường hướng ánh mắt về phía những nhân vật cao tầng trong gia tộc, nhưng lại thấy bọn họ mang ánh mắt có chút quái dị hướng về phía mình.
Nhìn ánh mắt ngạc nhiên của bọn họ, Cao Tường cũng sửng sốt, nguyên lai cả bọn họ cũng tưởng chính mình bí mật dạy dỗ cho Cao Lãng những võ kỹ đó có phải không?
Bất đắc dĩ, Cao Tường không muốn giải thích, lại đem ánh mắt hướng đến thiếu niên đang đứng trong sân kia, trong lòng lẩm bẩm nói:" Tiểu tử này thật là có không ít bí mật."
Giữa sân, nhìn Cao Tiếu Thiên đang nằm gục trên mặt đất, từ trong khiếp sợ hồi phục lại, Nhị trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt phức tạp nhìn Cao Lãng.
Thiếu niên đó cúi đầu đứng, thoáng trên khuôn mặt thanh tú non nớt chỉ có một vẻ bình tĩnh, yên lặng, cũng không có một tia đắc ý khi thắng lợi, cũng không có vẻ kiêu ngạo.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Nhị trưởng lão giơ cao cánh tay khô héo lên, vừa muốn lớn tiếng hô lên tỷ thí chấm dứt, nhưng đột nhiên sắc mặt biến đổi.
Xa xa, Cao Tiếu Thiên đang nằm gục trên mặt đất, đột nhiên thân thể giống như một con thú giả chết chợt lao vọt lên. Vốn linh khí nhàn nhạt nhưng ngay lập tức chợt tăng vọt, bàn chân chợt hung hăng đạp xuống đất, thân hình bạo phát, linh khí bắn ra tứ phía.
Hai mắt có chút lạnh lẽo nhìn thân ảnh Cao Lãng càng lúc càng gần, trên khóe miệng Cao Tiếu Thiên có vết máu làm cho khuôn mặt hắn càng thêm vẻ dữ tợn:" Tìm chết đi."
" Cao Tiếu Thiên! Dừng tay!"
Biến cố đột ngột xảy ra làm cho Nhị trưởng lão chợt sững sờ, khẩn cấp quát lên một tiếng. Song lúc này lửa giận cùng ghen ghét đã tràn ngập khắp suy nghĩ của Cao Tiếu Thiên, làm cho hắn không còn nghe thấy gì nữa, thừa dịp ăn vào viên đan dược Tăng khí tán, cắn răng hướng về phía Cao Lãng công kích.
Linh khí như dòng nước chảy cuồn cuộn toàn thân hắn, gân xanh nổi khắp toàn thân. Hình dạng Cao Tiếu Thiên bây giờ không khác gì một con hung thú hình người.
Thực lực bạo tăng, không những vết thương cơ thể bị đè nén lại, mà cảnh giới của hắn, từ Linh Khiếu Cảnh bát trọng, tăng lên Ngụy Linh Hải Cảnh nhất trọng. Cảm nhận thực lực của mình, Cao Thiếu Thiên tin tưởng một đòn phế đi Cao Lãng.
" Hắn phục dụng thêm Tăng khí tán." Triệu Nhã vốn nhiều kiến thức, nhìn thực lực đột nhiên bạo tăng của Cao Tiếu Thiên, khuôn mặt khẽ biến đổi, trầm giọng nói.
" Hỗn đản!" Nghe thấy vậy sắc mặt của Cao Tường gia chủ trở nên thâm trầm, một quyền nện mạnh trên bàn trước mặt, quay đầu lại hung ác nhìn chằm chằm, sắc mặt có chút biến hóa của Đại trưởng lão:" Lão già, Cao Lãng mà có xảy ra chuyện gì thì cháu ngươi dù có bồi mệnh cũng không đủ."
Với tiềm lực của Cao Lãnh bây giờ, một người như Cao Tiếu Thiên vĩnh viễn không thể nào so sánh được. Nếu thật sự trong tỉ thí, Cao Lãng mà bị Cao Tiếu Thiên đánh trọng thương không thể cứu chữa được thì dù cho hắn là hậu nhân của Đại Trưởng lão, gia tộc cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn.
Bị Cao Tường như ác lang nhìn trừng trừng, da mặt khô héo của Đại trưởng lão cũng hơi động đậy, trong miệng thoáng chút cười khổ. Nếu Cao Lãng là Cao Lãng phế vật của trước kia, vì vậy mà bị trọng thương thì bây giờ gia tộc có thể buông tha Đại trưởng lão hắn, nhưng Cao Lãng hiện tại có tiềm năng tương lai có trở thành Nguyên Anh Cảnh, gia tộc sẽ không có khả năng dễ dàng bỏ qua.
Giữa sân, tiếng quát của Nhị trưởng lão cũng không mang lại tác dụng, khoảng cách gần trong gang tấc đủ giúp cho Cao Tiếu Thiên nhanh chóng phi thân đến bên cạnh Cao Lãng, đấu khí trên hai nắm đấm nhanh chóng ngưng kết, miệng hét lớn:" Thiết quyền!"
Thực lực cuồng mãnh đủ khiến cho Thiết quyền này mang đến một luồng gió áp bức, đè nén mãnh liệt.
Gió mạnh thổi bay mấy sợi tóc trên trán Cao Lãng, lộ ra đôi con ngươi màu đen trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.