Cười khổ lắc đầu, Cao Cường gian nan đứng dậy. Thoáng khom người với Cao Lãng, thanh âm trước kia khinh thường rốt cục biến mất, nói: " Cao Lãng biểu đệ, ngươi thắng, chúc mừng ngươi!"
Thoáng gật đầu, Cao Lãng ánh mắt chậm rãi đảo qua mọi người, phàm là người tiếp xúc với đôi con ngươi đen nhánh này, đều có chút khiếp sợ né tránh.
Cao Lãng nghiêng đầu đối diện với đám tộc nhân đủ tư cách khiêu chiến, nhàn nhạt cười nói:"Còn có người nào muốn khiêu chiến không?"
Lời nói của Cao Lãng vọng tới, đám người kia vốn đang kinh ngạc nhanh chóng nhắm mắt lại, ngửa mặt lên trời, không có người thứ hai nào muốn nối tiếp Cao Cường.
Nhìn đám thiếu niên làm bộ dạng giả ngốc, Cao Lãng khẽ nhún vai, trực tiếp xoay người bước đi.
Ngồi xuống bên cạnh Cao Lãng, An An thản nhiên mỉm cười, ánh mắt đảo qua một lần trường nội, ngón tay khẽ vuốt nhẹ sợi tóc, cái miệng nhỏ nhắn nhàn nhạt cười, nhẹ giọng nói:" Cao Lãng ca ca, bọn họ nhìn ca ca đều có vẻ kính sợ."
"Ta không có cảm giác. " Cao Lãng sờ sờ mũi, bình thản cười nói.
"Đó là Cao Lãng ca ca đã thành thục hơn. " An An bĩu môi. Lại bắt đầu ra vẻ trước mặt ta.
"Ngươi thì luôn thành thục, có đôi khi ta nghĩ thiếu nữ trước mặt mình có phải là lão yêu bà ngàn năm hay không!" Bị một tiểu cô nương nhận xét là đã thành thục, Cao Lãng không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.
Nghe vậy An An kiều mỵ liếc mắt nhìn Cao Lãng, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-he-thong-trong-he-thong-cua-ta/1602443/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.