Đan sư vừa tới cũng là lúc Hàn Vũ Thiên bật dậy quát lớn: "Phá hoại! Phá hoại! Đoạn Tình viện không cần sửa lại, Vạn Hoa cung cũng không cần xây nữa, đem toàn bộ chuẩn bị cho việc khác đi." Âm thanh có chút bất lực của hắn vang lên, toàn bộ mọi người ngơ ngác một chút cũng là nhanh chóng truyền lệnh của cung chủ xuống. Cứ như vậy đệ tử Đoạn Tình viện và đệ tử Vạn Hoa cung sẽ ở cùng với mấy đệ tử phổ thông, không có nơi ở khẳng định vị thế. Giao lão được một đan sư ấn huyệt mới tỉnh lại, lão là ánh mắt đau lòng nhìn về phía Đoạn Tình viện. "Đại trưởng lão! Tin tức từ Thùy Châu thành đưa tới." Một đệ tử bay tới với tốc độ cực nhanh, đưa lên một khối huyền ảnh thạch, Giao lão không vội phá hủy nó mà thi lễ với cung chủ nói: "Tin tức giờ này mới tới, e là có điều bất thường, thưa công tử." Hàn Vũ Thiên phân thân nhẹ gật đầu nói: "Tiên tộc đã biết chúng ta sẽ phòng bị, nên hẳn là làm ra một chút sự tình quấy nhiễu, gọi cao tầng tới." Giao lão nhẹ gật đầu bàn tay vung lên một đạo mây trắng ngưng tụ rồi nổ tung, thành một chữ Niên to lớn. Rất nhanh tất cả trưởng lão một lần nữa tề tựu, những đệ tử xung quanh cũng là biết được tính nghiêm trọng của vấn đề, liền riêng phân mình rời đi không dám ở lại nghe. Giao lão nâng huyền ảnh thạch trong tay bóp nát, Phụ Lạc xuất hiện với một cơn giông cực lớn ở bên trong Thụy Châu thành, hắn vẻ mặt có chút ngưng trọng nói: "Đại trưởng lão, không hiểu vì sao lại có một cơn giông bất thường ập tới, cản trở việc quan sát tiên tộc và đưa tin tình báo về Vạn Niên cung, hiện tại ta cử một vị Thánh Nhân trung kì đem huyền ảnh này về, mong rằng đại trưởng lão sẽ nhận được tin tức phái một vị trưởng lão tới điều tra." Huyền ảnh thạch chỉ có bấy nhiêu đây thông tin đã là biến mất, mọi người xung quanh cũng là cau mày không thôi, bên ngoài lại chạy tới một đệ tử mang tin thám báo của Ký Châu thành. Giao lão cũng là không gấp nhìn huyền ảnh thạch rồi nhìn về phía cung chủ, đợi hắn suy nghĩ một lúc ra hiệu lão có thể làm, Giao lão bóp nát huyền ảnh thứ 2. Cửu Huyễn đứng ở đỉnh một tòa lầu các nhìn trời mưa kéo tới, hắn là không nói lời nào chỉ là ánh mắt chăm chú một thứ gì đó. Huyền ảnh này xuất hiện thoáng qua cũng chỉ là 5 nhịp hô hấp rồi biến mất, đệ tử tiếp theo lại nói đuôi đưa về thám báo của Hồ Châu thành. Hàn Vũ Thiên lần này một điểm liền phá vỡ huyền ảnh thạch, Quy Lộc hiện thân giọng nói có chút trầm thấp: "Đại trưởng lão, tiên tộc hình như đã động tay vào khí trời nơi đây, mưa giông thất thường cần được chi viện." Huyền ảnh vụt tắt cũng chỉ là trong 4 nhịp hơi thở, mọi người ở đây cau mày, Mạch Liên đứng ra thi lễ nói: "Cung chủ, tiên tộc đã có động tĩnh, xin ngài hạ lệnh điều động." Mọi người cũng là nhìn về phía Hàn Vũ Thiên chờ đợi, hắn giơ tay lên ngăn cản nói: "Không vội, ta nhớ không lầm thì còn một tòa thành trì nữa, đợi tin tức cuối cùng về rồi mới quyết định. Theo lời này của Hàn Vũ Thiên cũng là không ai dám vọng động, 3 canh giờ sau một giọng nói từ phương xa truyền tới: "Ngũ gia chủ Hàn gia, cầu kiến đại trưởng lão!" Âm thanh này là của một quản sự phía xa truyền tới, hắn là không dám tới gần buổi họp mặt chỉ dám dùng pháp lực khuếch đại thanh âm. Không lâu sau, Hàn Tuyên từ bên ngoài bay tới vẻ mặt trẻ trung phong lưu tiêu sái không chút thay đổi, hắn thấy được Hàn Vũ Thiên cũng là vui vẻ nở một nụ cười. Hàn Vũ Thiên nhìn ngũ gia chủ cười nói: "Ngũ gia chủ, chuyện gì mà ngươi phải tìm tới đại trưởng lão vậy?" Hiện tại có mặt đầy đủ cao tầng ở đây, hắn phải xưng hô là ngũ gia chủ, để phân biệt thân phận trên dưới. "Ta tới là mang tin báo của Phần Châu thành trở về." — QUẢNG CÁO — Ánh mắt Hàn Vũ Thiên lóe lên một tia mong chờ, Hàn Tuyên phe phẩy cây quạt cười nói: "Phần Châu thành, tiên tộc lén lút rút quân bị Kỵ Hà quản sự dẫn theo người truy giết, thời khắc quan trọng có một long tộc mang theo giông bão xuất hiện, tu vi long tộc là Hóa Thần viên mãn cường hãn, Kỵ Hà bị áp đảo không thể đánh lại, ta cũng là ngao du vô tình thấy được ra tay trợ giúp, nhưng bằng vào một mình ta cũng không thể chiếm ưu thế trước long tộc đó." Hồng Thiên nhướng máy vẻ mặt bất ngờ nói: "Ngũ gia chủ là Thiên Thánh mà còn không thể chiếm ưu thế?" Hàn Tuyên nhẹ gật đầu lại tiếp tục nói: "Ta phải dốc toàn bộ lực lượng cùng với long tộc kia đọ sát chiêu, cũng may ở thời khắc cuối cùng ta đã kịp cắt cổ của nó, nếu không người chết ở đó đã là Hàn Tuyên này rồi." Mọi người trầm mặc liên tưởng tới trận đấu đó có chút kinh ngạc, Hàn Tuyên vẫn là hít một hơi nói tiếp: "Sau khi mọi việc kết thúc, Phần Châu thành đã liên hệ với 3 thành trì kia, nhưng đều đã mất liên lạc một cách kì quái, Kỵ Hà muốn tự mình tới thăm dò, nhưng ta đã ngăn cản rồi thay hắn truyền tin tức về đây." Hàn Vũ Thiên híp mắt lại vẫn còn có chút không nhớ rõ, long tộc rồi lại mưa giông kéo tới, hắn nhướng mày nói: "Tên long tộc mà ngũ gia chủ giết, tên nó là gì?" "Ngao Toa." Hàn Tuyên không hiểu vì sao Hàn Vũ Thiên lại hỏi tên của long tộc kia, nhưng vẫn là không giấu diếm nói. "Ngao Toa? Quả nhiên là long tộc của tiên giới, chúng vậy mà cũng tham chiến, hẳn đây là hậu vệ của 1 trong 4 kẻ kia." Hàn Vũ Thiên lúc này vẻ mặt nghiêm túc, trong tay cầm lệnh bài cung chủ lóe sáng, toàn bộ quỳ một chân trên đất chờ lệnh. "Hiện tại truyền tống trận ở Phần Châu thành, chính là mấu chốt để chúng ta tiến hành ngăn trở tiên tộc, Chiêu Linh và Chiêu Hoa dẫn theo 2 quản sự và 3000 đệ tử nội môn, truyền tống tới Phần Châu thành, sau đó khởi binh hướng Ký Châu thành chi viện Cửu Huyễn." Hai tỷ muội lập tức thi lễ rời khỏi sảnh bay tới Vạn Niên thành, triệu tập nhân mã bước vào một cái truyền tống trận siêu lớn được xây giữa thành, đủ sức chứa hơn 5000 ngàn người. "Phương Thốn dẫn theo 5 vị quản sự cùng nhau tới Phần Châu thành, sau đó lại đi tới Thụy Châu thành giúp Phụ Lạc đối phó." Hàn Vũ Thiên hạ ra đạo mệnh lệnh thứ 2, lần này chỉ là một nhóm người nhỏ, nhưng cũng được coi là đủ đối phó với long tộc kia. Phương Thốn ôm quyền chuẩn bị rời đi thì Hàn Vũ Thiên lại nói: "Chờ chút, Hải Thu và Phụng Hiếu cùng đi." Ba người sóng vai rời khỏi nơi đây, cũng là chọn ra 5 vị quản sự có sức chiến đấu cao đi cùng tới truyền tống trận, Hàn Vũ Thiên nhìn về phía Giao lão nói: "Ngươi xuất thủ." Giao lão cũng hiểu tình thế hiện tại bắt buộc mình phải xuất thủ, Hồ Châu thành và Phần Châu thành, một nơi phía tây, một nơi phía đông, ở giữa là tiên thành, chỉ có thể đi đường vòng chi viện, mà nói về am hiểu tốc độ chỉ có không gian thuộc tính của Giao lão ở đây. Đại trưởng lão nhận mệnh tiện tay mang theo đồ nhi chân truyền của mình, đại trưởng lão xuất chiến đưa tới vô số ánh mắt. Hàn Vũ Thiên thân hình lập lóe đã xuất hiện phía trên không trung, thanh âm vang vọng truyền khắp ngõ ngách trong thành: "Toàn bộ dừng hết mọi việc, chuẩn bị giết địch, mục tiêu là những thành trì thuộc tiên tộc hoặc là đối tác với tiên tộc, phàm là nằm trong phạm vi của Vạn Niên thành quản lí đều diệt." Các đệ tử Vạn Niên cung thần thái chỉnh tề, tụ hội ở đại sảnh, từng nhánh người xếp hàng như quân ngũ. "Thải Thuận Nhi và Luân Chi cùng với đại đội số 1, càn quét tiên tộc phía tây." "Mạch Liên, Hồng Thiên, Ngạc Tôn dẫn theo đại đội số 2 tiến về phía đông." "Ý Hoan và Trương Quan là tiểu đội số 11, nhắm vào phía bắc mà giết." "Hỷ, Nộ, Ai, Ố tự dẫn theo đội của mình, mục tiêu nam chinh xuất phát!" "Rõ!" — QUẢNG CÁO —
Toàn bộ trưởng lão cùng với quản sự và đệ tử đồng loạt nhận lệnh, đại đội có số thứ tự từ 1 đến 5 đội, mỗi một đại đội sẽ có 5 vị quản sự và 10 vạn đệ tử, tiểu đội thì có số thứ tự từ 6 đến 15, một tiểu đội sẽ có 1 vị quản sự và 2 vạn đệ tử, đây là phương thức lập đội mà Thải Thuận Nhi nghĩ ra. Mỗi một đệ tử hay quản sự sẽ được cho gia nhập tiểu đội, trong tiểu đội đạt 10 thành tích tốt nhất sẽ thăng lên đại đội. Mà các trưởng lão lại cũng có riêng cho mình một đội, do đích thân bọn họ chỉ dạy dẫn dắt và là chiến lực mạnh nhất Vạn Niên, nhưng hiện tại mọi thứ lại chưa sẵn sàng cho nhóm này xuất chiến. "Đại đội 3, 4 và 5 tăng cường phòng vệ Vạn Niên cung." 3 đại đội lập tức chỉnh tề hướng về các nơi mà tản ra, mấy cái tiểu đội ở phía dưới vẫn là chờ lệnh của cung chủ. "Hổ Thanh..." Hàn Vũ Thiên âm thanh phát ra làm cho người khác không thể phán đoán ra được tâm tình. "Có thuộc hạ." Hổ Thanh quỳ một chân trên đất chờ lệnh, Hàn Vũ Thiên liếc mắt nhìn tới nói: "Lần này Vạn Niên cung và tiên tộc nhất định sẽ phải có chiến tranh, bản cung chủ cũng không keo kiệt cho ngươi 2 sự lựa chọn, một là cùng kề vai chiến đấu với Vạn Niên cung, điều này nương tử của ngươi chắc chắn sẽ không thích." Hổ Thanh trong đầu lại phán đoán sự lựa chọn thứ 2, nhưng hắn nghĩ mãi vẫn không ra kết cục tốt đẹp cho mình, trong đầu chỉ toàn nhất định sẽ bị cung chủ giết chết cùng với Kiều Chi. "Lựa chọn thứ 2 là để lại lệnh bài trưởng lão Vạn Niên cung, ngươi cùng Kiều Chi rời khỏi đây." "Cung chủ..." Hổ Thanh trố mắt không thể nào tin được, đây chính là vị cung chủ mà hắn vừa sợ vừa kính trọng, dù hiện tại lựa chọn thứ 2 là giết hắn, thì hắn cũng không chút phản kháng, thế nhưng là Hàn Vũ Thiên lại làm điều ngược lại, vạch ra cho hắn một con đường sống, lại còn để hắn rời khỏi Vạn Niên cung, không khó xử với bên nhà gái. "Ngươi cũng theo Vạn Niên cung từ những ngày mới vừa thành lập, bản cung chủ cũng không thể xuống tay, nào chọn đi." Hàn Vũ Thiên thở ra một hơi trọng khí có chút khó khăn, Hổ Thanh chọn rời đi có 7 phần sẽ theo phe tiên tộc, một tên Thiên Thánh cũng là gây ra không ít kho khăn cho hắn. Nhưng Hổ Thanh cũng có công với Vạn Niên cung, nếu là giết đi hắn sẽ để lại mầm hoạ ngầm cho Vạn Niên cung, hắn vẫn là chọn thả Hổ Thanh đi, nếu vị trưởng lão này chọn điều thứ 2. Hổ Thanh nhìn Kiều Chi gần đó, nàng ấy đã là mang trong mình cốt nhục của mình, điều lại lắm hắn do dự đấu tranh rất lâu. "Phu quân..." Kiều Chi truyền âm cho Hổ Thanh, nàng ấy ngữ khí bình thản nói: "Không cần vì nghĩ cho ta và con mà phải đấu tranh đau khổ như vậy, dù quyết định ra sao thiếp vẫn luôn bên chàng." Hổ Thanh đôi mắt có chút rung động, nhìn lệnh bài cung chủ đang chuẩn bị đặt trên đất thì ngừng lại. "Cung chủ! Xin để thuộc hạ làm đúng bổn phận của một trưởng lão Vạn Niên cung." Hổ Thanh hai tay cầm lệnh bài quỳ hai chân, một lạy hướng phía Hàn Vũ Thiên mà bái. Hàn Vũ Thiên đỡ Hổ Thanh đứng dậy ngữ khí không thay đổi nói: "Hổ Thanh, Yết Huyên cùng với tiểu đội 7 và 8 đến Lĩnh Nguyên Cốc, không được để tiên tộc nơi đó chạy thoát." Hổ Thanh và Yết Huyên dẫn theo 2 tiểu đội rời đi, Lĩnh Nguyên Cốc chính là một sơn cốc được tiên tộc mua lại với giá cao từ Thanh Hoa lâu, đó cũng là một trong những cứ địa quan trọng của tiên tộc. Hàn Vũ Thiên nhìn Tiêu Hạo nói: "Ngươi tới tiên thành một chuyến đi." Tiêu Hạo không nói gì tính phi thân trở ra thì một cảm giác huyết nhục phấn khích dâng trào trong cơ thể, theo ánh mắt nhìn lấy lòng bàn tay của Hàn Tuyên đang nắm một quả cầu. "Thứ đó là..." — QUẢNG CÁO — Tiêu Hạo con ngươi tràn đầy vui sướng và mong chờ, Hàn Tuyên ném quả cầu về phía Hàn Vũ Thiên nói: "Thi thể của Ngao Toa, ta không biết nó dùng để làm gì, nhưng hẳn là rất có ích cho ngươi." Hàn Tuyên mỉm cười không để ý tới chuyện ở đây, hắn xoay người hướng phía phù đảo của Hàn gia phủ mà đi. Hàn Vũ Thiên nhìn hướng Tiêu Hạo bàn tay khẽ lật, một viên long châu đã được hắn lấy ra khỏi khối băng. "Cho ngươi." Hàn Vũ Thiên ném viên long châu về phía Tiêu Hạo, Tiêu Hạo không khách khí bàn tay hóa thành long trảo bóp nát quả long châu kia. "Ah!" Một âm thanh đau đớn từ long châu vang ra, giọng hét này là của Ngao Toa, hắn chưa có chết mà hoán trú linh hồn mình vào trong long châu. Hàn Tuyên là không thể phát giác ra được điều này, nhưng với Hàn Vũ Thiên thì đây là trò vặt vãnh mà tu sĩ nào cũng có, một Thánh Tông tu luyện công pháp long tộc như Tiêu Hạo, cũng là cảm ứng được long hồn và tinh huyết long tộc bên trong long châu. Tiêu Hạo có thể học được một bộ công pháp long tộc, đều là nhờ vào chính huyết mạch của mình, hắn là mang dòng máu của giao long trong cơ thể, lại còn là giao long thuần hỏa hiếm thấy. Nhưng đó chỉ là một sợi huyết mạch cực nhỏ, nếu Hàn Vũ Thiên không toàn diện dò xét, thì cũng không biết Tiêu Hạo ẩn chứa một sợi giao long huyết mạch. "Gì đây? Một giao long huyết mạch nhỏ bé?" Long châu vang lên tiếng la hét về sau đã bình tĩnh nhìn lại Tiêu Hạo, Ngao Toa là long tộc huyết mạch 6 phần tinh khiết, một cái liếc mắt liền nhận ra Tiêu Hạo có giao long trong người. Nhưng lại làm hắn kinh sợ hơn chính là huyết mạch giao long nhỏ bé trước mắt, lại mang tới cho hắn một cảm giác người này có thể giết mình cả trăm ngàn lần vẫn sẽ không hao tốn một giọt mồ hôi nào. Ngao Toa biết mình không thể chạy trốn liền hướng phía 8 giọt tinh huyết mà phá hủy, Hàn Vũ Thiên đương nhiên là không để Ngao Toa đạt được ý đồ, kiếm quang điểm tới cắt ngang qua long hồn. Tiêu Hạo một ngụm hút vào 8 giọt tinh huyết, tinh huyết này chính là của long tộc, mang theo những gì tinh túy nhất của nó mới tụ hội thành, Tiêu Hạo thôn phệ tinh huyết, toàn thân đã nóng rực. Giao long huyết mạch trong cơ thể bắt đầu ba động, Tiêu Hạo cảm nhận được sự đau đớn tột cùng của việc tiến hóa huyết mạch. "Tên giao long ngu dốt, một lúc thôn phệ nhiều tinh huyết như vậy, dù ngươi có là Đại Thừa thì cũng hóa thành phế nhân, ha ha ha." Ngao Toa đắc ý cười như được mùa, Hàn Vũ Thiên một kiếm xẻ đôi Ngao Toa đang mất cảnh giác, hắn thu lấy linh hồn đó hoán trú vào người của Tiêu Hạo đang vật vã trên đất. Tiến hóa huyết mạch mỗi một lần đối với long tộc, cứ như là bị bỏ vào lò luyện đan vậy, nóng rát và thống khổ tột cùng. Thời gian trôi qua đã là 3 canh giờ, Tiêu Hạo cũng không còn thống khổ kêu rên nữa, một cổ long khí nóng rực từ người hắn dâng lên. "Hoàn thành." Hàn Vũ Thiên thần sắc đã lộ ra một ý cười nhàn nhạt, Tiêu Hạo khởi động tay chân, sau đó quay người hướng truyền tống trận để đi tới Phần Châu thành. Đại trận truyền tống này có thể đi bất cứ đâu ở Nam Cương quốc, miễn là nơi đó có tồn tại một cái truyền tống trận, không cần lớn hay nhỏ, chỉ cần trận truyền tống thì đại trận này, đều có thể câu thông mà tới, nhưng lực lượng tiêu hao sau mỗi lần truyền tống, sánh bằng tài nguyên của một thành trì tam lưu. Những người còn lại thì được Hàn Vũ Thiên ra hiệu trở về, hắn quay người bay về phía Nguyên Sinh Thụ của tinh linh tộc. Tinh linh tộc nhân lực đã là 30 vạn người, bọn họ đều là được Linh Vệ dùng Nguyên Sinh Thụ tạo ra, mà Nguyên Sinh Thụ lại được Vạn Niên cung, dùng huyết nhục của vô số đệ tử và địch nhân để tạo thành. Nên những tinh linh tộc ở đây đều có nét hao hao giống các đệ tử đã chết, Hàn Vũ Thiên ngang nhiên bước đi trong đại sâm lâm, nhưng không một tinh linh tộc nào đứng ra ngăn trở, hay nói đúng hơn là trong tiềm thức sâu xa, họ còn phải kính ngưỡng vị này. "Trưởng quân, ngài có một cảm giác kì lạ khi thấy người trẻ tuổi vừa rồi không?" Một tinh linh tộc trẻ tuổi ghé vào bên tai thống lĩnh hỏi, vị trưởng quân kia cũng không biết giải thích thế nào chỉ đáp: "Không cần bận tâm, vị này hẳn là từ Vạn Niên cung tới."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]