Hạ Tiểu Mễ tựa đầu vào vai Hạ Tiểu Văn, đôi mắt hướng về phía mà họ thấy là chân trời, nơi hoàng hôn dần buông xuống kia.
"Chị ba, cuối cùng cũng hạnh phúc rồi phải không chị?".
"Ừm, chị rất vui vì chúng ta đã được ở cạnh nhau!". Hạ Tiểu Văn khẽ nhắm hờ mắt.
"Chị ba, em thấy thật có lỗi với chị hai! Cũng cảm thấy thật có lỗi với Hành ca ca!".
Hạ Tiểu Văn nhìn Hạ Tiểu Mễ, dịu dàng an ủi:"Nếu chị là em, chị cũng sẽ làm vậy. Chẳng phải rất khó khăn khi phải vượt qua chuyện đó sao? Mất đi người thân, phát hiện ra bản thân mắc bệnh. Nếu là chị, chị đã chẳng chống đỡ được rồi. Tiểu Mễ, em là một cô bé mạnh mẽ!".
"Hức, nếu không nhờ Hạ Tiểu Mễ, thì em đã phải đối mặt với một "chị hai" hoàn toàn khác rồi. Cũng may là có cô ấy! Thật tốt.". Hạ Tiểu Mễ nắm chặt tay Hạ Tiểu Văn, cảm kích nói.
Hạ Tiểu Văn gật đầu:"Phải, mà không biết....chị hai thật sự đã đi đâu nữa. Chẳng lẽ chị ấy thật sự đã chết? Linh hồn đã tan biến ư? Hay.....phải chăng chị ấy không thể tồn tại trong tiềm thức của Hạ Vãn Tình?".
"Em không biết nữa. Nhưng nếu chị ấy không thể tồn tại ở tiền thức của Hạ Vãn Tình. Vậy có lẽ chị ấy đã xuống dưới rồi!". Hạ Tiểu Mễ lo lắng.
"Không thể nào, chị hai là một người tốt. Trừ phi chị ấy phạm sai lầm.....". Nói đến đây, Hạ Tiểu Văn liền im lặng. Không phải cô không tin chị hai, mà là.....cô không có ở cạnh chị ấy 24/24 đâu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-de-nhat-nu-phu/561796/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.