Hạ Tiểu Mễ vừa được Khúc Hành trở về, đã thấy ba mẹ nó ngồi ở phòng khách. Nó hơi bất ngờ, nhưng nhanh chóng sà vào lòng mẹ nó, cười:"Ay gu, phụ hoàng và mẫu hậu đã hồi cung rồi a?".
Bà Hạ cười hiền, xoa đầu Hạ Tiểu Mễ:"Nghe nói con bị đập bóng, chảy máu cam?". Trong giọng nói của bà, khó có thể nhận ra sự run rẩy khổ sở.
Nó gãi đầu, le lưỡi:"Chỉ là xuất chút huyết thôi mà, mẹ đừng lo. Hí hí hí, dù sao cũng đã chảy nhiều lần rồi!".
Nghe vậy, cả ông Hạ lẫn bà Hạ đều kinh hoảng, tờ báo trên tay ông Hạ bất giác bị nắm chặt.
Khúc Hành nhướn mi, nhìn biểu cảm của hai người, sau đó cười:"Cô chú Hạ, Mễ Mễ có lẽ đã mệt, cháu nghĩ nên để em ấy lên nghỉ ngơi!".
Ông bà Hạ nhìn nhau gật đầu. Ông Hạ nhìn nó:"Mễ nhi, con lên phòng nghỉ ngơi, lát xuống dưới dùng cơm, cùng chị hai con mở quà nhé!".
Nghe đến quà, hai mắt Hạ Tiểu Mễ sáng lên, nhanh chóng gật đầu rồi chạy lên phòng, vừa đi vừa ngân nga.
Đợi bóng dáng nó khuất, anh mới quay qua ông bà Hạ, sắc mặt trầm trầm:"Cô chú, chuyện gì đã xảy ra với Mễ Mễ ạ?".
Ông Hạ thở dài, bỏ tờ báo xuống, đôi mắt u buồn......
===========================================================
Hạ Tiểu Mễ ngáp dài, bước từng bước xuống cầu thang. Hương đồ ăn xộc thẳng vào mũi khiến nó mềm nhũn cười, chạy lại bàn ăn, hít hà một hơi thật sâu, mỉm cười:"Mẹ ới ời ơi, ai nấu đây mà ngon vậy ạ?".
"Ngốc, là anh chứ còn ai vào đây?!". Khúc Hành xoa đầu nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-de-nhat-nu-phu/561785/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.