"Họ Lý?". Hạ Tiểu Mễ híp mắt nhìn Lương Khúc Hành.
Anh khẽ mím môi, hơi cúi đầu không đáp.
Hứa Lệ như tìm được điểm yếu của anh, liền khoanh tay trước ngực, đắc chí nói:"Cô còn giả vờ. Chắc chắn là cô biết anh Hành là con trai lớn của Lý Kiệt thuộc Lý gia. Vì vậy mới bám anh ấy để đào mỏ chứ gì? Ha, loại người như cô tôi thấy nhiều rồi!".
Hạ Tiểu Mễ thất kinh. Lương Khúc Hành là con trai lớn của Lý gia? Mà Lý gia thì.....
"Hứa Lệ, cô vừa phải!". Anh đanh giọng, lạnh lùng trừng Hứa Lệ khiến cô ta rụt cổ.
"Hừ, anh cũng chỉ là chủ tịch quèn, được tôi để ý đã là may mắn lắm rồi. Anh thì còn làm gì được tôi chứ?". Cô ta hất mặt, nhếch miệng chanh chua nói.
Hạ Tiểu Mễ nhíu mi, đi đến trước mặt, rướn người nhỏ giọng nói vào tai cô ta:"Hứa Lệ, cô cho rằng bản thân là ai?". Giọng nói lạnh lẽo như Tu la từ địa ngục khiến cô ta xanh mét mặt mày, lùi một bước.
Ả cho rằng bản thân là tiểu thư Hứa gia, há lại đi thua kém cái người mà cô ta còn không biết tên này? Vì vậy, tức giận ập đến, ả vươn tay muốn tát Hạ Tiểu Mễ.
Pặp
Lương Khúc Hành kịp đi đến, nhanh tay nắm cổ tay Hứa Lệ, siết chặt. Cô ta đau đến xây xẩm mặt mày.
Anh nhìn ả, ánh mắt tràn ngập sát khí:"Hứa tiểu thư, nếu cô dám động đến người con gái của tôi, đừng trách tôi ác. Cô đừng cho rằng tôi không dám đánh phụ nữ". Nói rồi hất mạnh Hứa Lệ khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-de-nhat-nu-phu/263124/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.