Ta đang gặm màn thầu trong nhà lao, thị vệ tới mở cửa, nói là bạo quân tỉnh lại rồi. Ta được đưa ra ngoài, Nhị vương gia lại đang bị áp giải tiến vào. Hai người bọn ta đi ngang qua nhau nhưng khô.n.g nói lời nào. Ta dùng ngón chân nghĩ cũng biết ch.ắ.c ch.ắ.n là tên vương bát đản này hại ta. Thật là một tên khốn, hại một người tốt như ta phải chịu oan.
Ta đã nghĩ xong phải làm sao để giải thích với bạo quân. Ta tắm rửa sạch sẽ, đến Trường Sinh cung. Lão t.h.á.i giám đang đứng ngoài cửa ném phất trần thấy ta đến mới thu lại nhìn ta.
“Diệp nha đ.ầ.u, c/ô gầy đi rồi.”
“Gặm màn thầu mười ngày trời, lão khô.n.g gầy đi thì ta đi bằng đ.ầ.u.”
Lão t.h.á.i giám hừ một tiếng, lắc lắc phất trần: “Ta cũng khô.n.g may mắn như c/ô.”
Ta vào bên trong Trường Sinh cung, bạo quân đang ngồi ở án thư xem tấu chương. Hắn ngẩng đ.ầ.u nhìn ta một cái. Khói của Hương Long Diên mờ mờ ảo ảo, lượn lờ t.r.ư.ớ.c mắt bạo quân.
Ta vẻ mặt thê lương quỳ xuống bên chân hắn, nghĩ đến thủ đoạn giết người của hắn, liền cố nén nước mắt: “Bệ hạ, ta thật sự khô.n.g có đ.ầ.u độc bệ hạ.”
“Quả nhân biết.”
“A?”
“Đây chẳng qua là thủ đoạn của quả nhân mà thôi.”
Bạo Quân ngắn gọn nói vài câu. Ta nghe xong đều nghẹn họng. Hóa ra T.h.á.i phó mặc dù ủng hộ bạo quân nhưng thật ra lại ngấm ngầm hợp tác với Nhị vương gia. Ban đ.ầ.u T.h.á.i phó để Triệu Ngọc Nhu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-cung-nu-cua-bao-quan/2867322/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.