***
Nút ấn mở ra cánh cửa thứ ba. Ải này mỗi người mỗi khác một cảnh, ải này tên là " Nỗi sợ".
Một khi bước vào trong đây thì tấc cả những gì thấy được đều chính là những nỗi ám ảnh từ trước đến nay của họ không thể thoát ra.
Nàng bước đi nhẹ nhành cẩn thận từng bước, trước mắt nàng xuất hiện một mảng tuyết trắng xoá không thể thấy được thứ gì. Nàng ngã xuống tuyết vì mắt đã lạnh đến nỗi không thể mở lên được. Trong kí ức nàng bây giờ chỉ có nỗi sợ của năm đó.
Năm nàng bốn tuổi đã đi theo phụ hoàng nàng đi săn trong tiết trời lạnh lẽo nhưng đã không may rơi xuống một vực thẳm có lớp tuyết dày xung quanh chỉ toàn là máu của các loài động vật hoang dã. Nàng dần mở mắt ra thì trước mắt ra thì thấy cảnh tượng trước mắt liền hoảng sợ tột cùng. Ở phía xa còn có tiếng sói kêu vi vu khiến nàng không kềm được mà bật khóc. Tiếng khóc nàng vang lớn khiến lũ sói kia dường như bắt được âm thanh con mồi mà tiến về phía nàng.
Nàng đứng dậy bỏ chạy nhưng lại bị trật một bên chân không thể cử động mà chỉ ở yên một chỗ, còn lũ sói kia thì không ngừng tiến lại gần nàng. Nàng nép vào một góc mà khóc lóc nhưng chẳng có một bóng người ở đây. Lũ sói kia liền nhào về phía nàng nhưng nàng đã được một thân hình khác của một bé trai cỡ tuổi nàng đỡ thay một nhát cắn. Đứa bé trai đó nằm lăn trên đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-cong-chua-ninh-vu/2962863/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.