***
Nàng chạy lanh quanh khắp nơi tìm hắn. Còn hắn thì ung dung ngồi dưới tán cây đào, trên miệng ngậm nhánh cỏ.
- Hừ. Muốn chơi ta sao. Cô còn non hơn cả tiểu Quân Dao kia nữa. - Hắn ngay từ đầu đã biết âm mưu của cô ta. Vốn nghĩ cô ta sẽ có trò hay ho gì mới nhưng không ngờ chỉ là trò bỏ thuốc ngủ bình thường đó sao mà qua mặt được hắn.
Tên đệ tử khác từ phía xa đi lại, hắn lúc đầu đã xin được kiểm tra linh lực trước nên bây giờ cứ ung dung, thoải mái không còn làm gì nữa hết, còn Tiểu Bát thì vừa mới tìm thấy hắn.
- Công tử, đã có kết quả kiểm tra linh lực. Là linh lực 6 luôn á. Đồng cấp với Uyển Quân Dao. - Hắn nói với hắn bằng giọng rất thán phục.
- Ta mà. - Hắn cũng không hơn không kém mà bày ra vẻ.
Đệ tử kia nói chuyện với nhau được một lúc rồi cũng quay người đi thì phía đằng xa có tiếng gọi. Đó là giọng của nàng, nàng đã tìm hắn suốt một buổi còn hắn thì là nhẫn tâm thế này để nàng tìm đến mỏi cả chân.
Sau khi thấy được hắn thì nàng bây giờ có nguyên một cục tức rất to. Rõ là hắn đang rất yên lành như thế mà nàng lại đi tìm chứ. Còn hắn, hắn thì lại không có mặt ở đó khiến xảy ra hiểu lầm.
- Nè, ngươi có lương tâm không vậy? Ngươi có biết ta tìm ngươi cực khổ thế nào không hả? - Nàng chạy nhanh về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-cong-chua-ninh-vu/2962858/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.