Nếu đôi chân thon dài như vậy không còn, sau này làm sao nhảy được nữa!"
"Cô, thật sự sẽ đánh gãy chân anh ta?" Hứa Tri Tình không tin hỏi lại.
Thư Diễm có vẻ hơi cáu kỉnh:
"Cô Hứa, cô không nên khiêu chiến tính kiên nhẫn của tôi! Chúng tôi nói được làm được!"
"À..."
Trên mặt Hứa Tri Tình hiếm thấy lộ ra vẻ hưng phấn, cô ấy thở dài, sau đó quả quyết nói:
"Vậy cô đánh gãy đi! Nếu một chân không đủ, thì đánh gãy cả hai chân đi!"
Hứa Tri Tình nói thêm:
"Nếu chân không đủ thì bẽ gãy tay cũng được! Chỉ cần bên cô vui là được! Đừng lo lắng cho tôi!"
Thư Diễm: "...?"
Thư Diễm trở nên khẩn trương: "Cô Hứa, cô nói vậy là có ý gì?"
Hứa Tri Tình cố ý không trả lời, để Thư Diễm chờ trong im lặng.
Cô ấy im lặng đến khi bên kia sắp tức giận, Hứa Tri Tình mới chậm rãi nói:
DTV
"Cô Thư, Lam Sở Tuấn có ở bên cạnh cô không?"
Thư Diễm cứng người.
Cùng lúc đó, Lam Sở Tuấn đang ôm Thư Diễm, triền miên hôn cô ta cũng cứng người.
"Lam Sở Tuấn, anh nghe cho kỹ!"
Hứa Tri Tình nổi giận, giọng nói cũng nghiêm hơn, quát to:
"Đồ mặt dày, dơ bẩn, dối trá!
Tôi đã biết bộ mặt thật của anh, bắt đầu từ ngày hôm nay, anh không đòi được một xu từ tôi đâu!"
"Họ muốn đánh gãy chân anh để đe dọa tôi phải không?
Vậy thì đánh đi! Tốt nhất là đánh gãy hết tay chân của anh đi!
Tôi sẽ không ngu ngốc giúp anh nữa, tôi sẽ đòi lại tất cả số tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3857011/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.