Phòng nghỉ được ngăn cách với sảnh sòng bạc bằng một bức tường, ánh đèn lờ mờ.
Phòng nghỉ cách âm không tốt, mặc dù đóng chặt cửa vẫn có thể nghe thấy tiếng chip va vào nhau trong sảnh sòng bạc, còn có tiếng các con bạc kích động la hét.
DTV
Thư Diễm thả lỏng cơ thể, nằm trên sô pha trong phòng nghỉ, cơ thể yếu đuối không xương như nước từ từ chìm xuống.
Cô ta dán sát vào sô pha, phác họa đường cong lồi lõm của cô ta.
"Cạch" một tiếng, cửa phòng nghỉ mở ra.
Một bóng đen lách mình tiến vào phòng nghỉ.
Ngón tay thon dài của anh ta nhẹ nhàng vuốt ve lưng Thư Diễm, từ cổ trắng như ngọc chậm rãi trượt xuống, đi về phía trước...
Thư Diễm cảm thấy sống lưng tê dại, nhịn không được cười thành tiếng.
"Lam Sở Tuấn, đừng làm loạn!"
Người đàn ông nằm đè lên, nhẹ nhàng nâng lên, dễ dàng ôm Thư Diễm vào trong lòng.
Đôi mắt đẹp chớp chớp, giống như một con ch.ó con tủi thân, nhìn thẳng vào Thư Diễm.
"Chị ghét em sao?"
Thư Diễm sờ vào chiếc mũi cao thẳng của Lam Sở Tuấn:
"Hứa Tri Tình vừa mới đi chưa được bao lâu!
Cậu đã vội vàng leo lên như vậy sao? Không sợ làm tổn thương trái tim của chị gái kia à?"
Lam Sở Tuấn cười tủm tỉm ôm Thư Diễm:
"Làm sao Hứa Tri Tình có thể so sánh được với chị?"
Thư Diễm xấu hổ đẩy Lam Sở Tuấn ra:
"Người ta là diễn viên nổi tiếng, trông đẹp biết bao!"
Trong mắt Lam Sở Tuấn hiện lên sự chán ghét:
"Chỉ là một bà già béo phẫu thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3857008/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.