Vẻ mặt La Hằng uể oải:
“Hạ Trừng Trừng, cô đừng hòng moi được gì từ tôi, tôi sẽ không bị mắc mưu đâu!”
“Phải không?”
Hạ Trừng Trừng không quan tâm nhún nhún vai:
“Bất kể ông có tin hay không, nhưng đúng là từ trong miệng Hạ Vĩnh Đức tôi biết được “Thiếu niên ngân hà” có vấn đề nha!
Lúc trước Hạ Vĩnh Đức muốn dùng chuyện này giao dịch với tôi đổi lấy vị trí chủ tịch tập đoàn Hạ thị.”
“Hạ Trừng Trừng! Mày nói bậy!”
Hạ Vĩnh Đức trợn tròn mắt:
“Tao hoàn toàn không chú ý đến giới giải trí! Làm sao biết chuyện này được!”
Ông ta nhìn về phía La Hằng, cực lực giải thích: “Nó đang lừa cậu đó!
Nó muốn kéo tôi xuống nước!”
Hạ Trừng Trừng chớp chớp mắt:
“Thật sự không biết sao?
Vậy tại sao ông không nói cho ông La đây biết chuyện tôi đã thừa kế cổ phần của tập đoàn Hạ Thị chứ?”
“Đó là bởi vì ... Đó là bởi vì...”
Hạ Vĩnh Đức nhất thời nói không nên lời.
Ông ta không nói cho La Hằng biết là muốn thoát khỏi trói buộc của La Hằng.
Loại ma túy này, dính vào chính là tội chết!
Nhưng nếu ông ta nói ra chân tướng, chứng tỏ ông ta và La Hằng đã sớm có liên hệ.
Hạ Vĩnh Đức giận dữ nhìn Hạ Trừng Trừng, cắn răng nói:
“Tao và La Hằng không quen biết, tại sao phải nói cho cậu ta biết!”
Lý do này hiển nhiên không thuyết phục được La Hằng.
La Hằng cũng không tin Hạ Trừng Trừng.
Nhưng mặc dù 99% không tin nhưng vẫn có 1% giống như một cái gai, đ.â.m sâu vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856986/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.