Ở bên cạnh, dì Lưu, Quang Tông Diệu Tổ, còn có hệ thống đều khẩn trương không thôi.
Hệ thống trong đầu càng thúc giục Hạ Trừng Trừng nhanh chóng chạy trốn.
Một giây sau, đã thấy Cẩu Đam đùng một tiếng quỳ xuống, ôm chân bàn trong vườn hoa, nước mắt đã rơi xuống:
"Lão đại làm sao bây giờ, cô phải cứu tôi đó, cô mà không giúp tôi sẽ c.h.ế.t chắc!"
Hạ Trừng Trừng: "..."
Hệ thống: "..."
Dì Lưu: "..."
Bởi vì ngại ôm đôi chân dài của Hạ Trừng Trừng, Cẩu Đam chỉ có thể ôm bàn ở vườn hoa.
Hạ Trừng Trừng không nhịn được cười:
"Vừa rồi anh còn hùng hổ như vậy, tôi còn tưởng rằng anh tức giận tôi không nói cho anh biết chuyện của Phạm Tư Hàng sớm."
DTV
Cẩu Đam đứng lên, vỗ vỗ ngực:
"Lão đại, tôi là người có nghĩa khí, cô đã nhắc nhở tôi không được đăng Weibo kia, không nói cho tôi biết sự thật cũng không có gì hết, đó là dưa cô điều tra được, cô có quyền không nói cho tôi biết.
Vừa rồi tôi tức giận, là bởi vì tôi vừa giằng co với người đại diện của Phạm Tư Hàng kia."
"À."
Hạ Trừng Trừng nhướng mày: "Bọn họ ép các anh bồi thường tổn thất danh dự sao."
"Cũng không phải."
Cẩu Đam gật đầu liên tục:
"Nếu như chỉ là bị cư dân mạng mắng một tiếng, thiếu mấy quảng cáo, tôi cũng chịu, nhưng tôi nhớ rõ cô đã từng nói, quả thật anh ta dùng m a túy, bọn họ dựa vào cái gì mà lại yên ổn như vậy tôi cảm thấy chuyện này có vấn đề."
Hạ Trừng Trừng nhàn nhã ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856948/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.